Nương Thân, Nàng Hóa [...] – Chương 11

 

Máu tươi phun trào, phụ thân lại như không nghe thấy, tiếp tục tìm kiếm kẻ tiếp theo dám hoại chuyện cảm của ông ta và "Nguyên Nương".

 

Nội tổ mẫu sợ hãi đến ngây người, bà ta run rẩy vịn tường, gào thét gọi tên phụ thân, cố gắng thức tỉnh ông ta.

 

Nhưng trong mắt phụ thân lúc này, bà ta chính là kẻ xấu xa muốn chia rẽ uyên ương.

 

Nội tổ mẫu và đồng thời ngã xuống vũng máu, mẫu thân mỉm vỗ tay: "Chúc mừng Hạ Lang, từ nay về sau có thể ngày ngày đêm đêm bên cạnh tỷ tỷ rồi."

 

Tỷ tỷ cũng sợ đến ngây người, hồi lâu sau mới hoàn hồn, nàng ta trừng lớn hai mắt: "Lâm Chiêu Tuyết! Là ngươi c.h.ế.t nội tổ mẫu và , ngươi còn mặt mũi mà sao!"

 

Mẫu thân nghi hoặc chớp mắt: "Tại sao lại không chứ? Các ngươi càng đau khổ, ta càng vui vẻ."

 

Phụ thân ném con d.a.o găm đi, sau đó lại tiến đến gần tỷ tỷ, lẩm bẩm những lời trước kia ông ta từng với Lục Cẩm Nguyên.

 

Tỷ tỷ gần như sắp sụp đổ, nàng ta dùng sức đẩy phụ thân ra: "Điên rồi, tất cả các người đều điên rồi!"

 

"Phải đấy." Mẫu thân từng bước tiến lại gần, bộ váy trắng tinh khôi nhuốm đầy m.á.u tươi, đẹp tựa những bông hoa mai đỏ thắm ngoài kia.

 

Người nhặt con d.a.o găm lên, dưới ánh mắt hoảng sợ của tỷ tỷ, hung hăng đ.â.m vào vai mình: "Ngay từ ngày đầu tiên bước chân vào Hạ gia, ta đã nên phát điên rồi."

 

 

Nội tổ mẫu và đều c.h.ế.t cả, c.h.ế.t trong tay phụ thân.

 

Mẫu thân vì bảo vệ ta và tỷ tỷ cũng bị thương.

 

Không ai biết tại sao phụ thân lại phát điên, chỉ có thể suy đoán từ những lời mơ hồ lúc ông ta bị bắt.

 

mà si, vì mà cuồng.

 

Mọi người vừa cảm thán đẹp như thần thoại giữa phụ thân và Lục Cẩm Nguyên, vừa đồng với mẫu thân.

 

Bọn họ khen ngợi người là kế thất, đã tròn bổn phận.

 

Chỉ có tỷ tỷ, mỗi lần nghe những lời này, liền mắng chửi mẫu thân, tất cả mọi chuyện đều là do người ra.

 

Nàng ta không chỉ một lần đánh trống kêu oan, hết lần này đến lần khác cầu nha sai bắt mẫu thân đi.

 

Ban đầu, mọi người còn đồng với nàng ta, đột nhiên mất đi nhiều người thân như , còn bị từ hôn, đổi lại là ai cũng không chịu nổi.

 

Nhưng sau đó, tỷ tỷ thấy không ai tin tưởng mình, còn bênh vực mẫu thân, nàng ta liền nổi cơn tam bành, bất kể là ai cũng mắng chửi không kiêng nể, cho đến khi không còn ai muốn nghe nàng ta nữa.

 

Có người khuyên nhủ mẫu thân: "Có lẽ là nàng ấy bị kích thích quá độ nên mới phát điên, chúng ta đều biết phu nhân không muốn mang tiếng ngược đãi con chồng, cứ để như cũng không , lỡ như nàng ấy người khác bị thương thì sao?"

 

Mẫu thân giả vờ khó xử, sau đó lại xin lỗi mọi người, đợi đến khi tỷ tỷ lại một lần nữa chạy ra ngoài, người liền sai người trói nàng ta về phủ.

 

Tỷ tỷ giống như con ch.ó điên, vừa giãy dụa vừa chửi mắng: "Lâm Chiêu Tuyết! Ngươi không c.h.ế.t tử tế! Ngươi Hạ gia ta nhà tan cửa nát, ngươi cũng đừng hòng sống yên ổn!"

 

"Hạ Ninh, ngươi không phải luôn muốn biết vì sao phụ thân và nội tổ mẫu không thích ngươi sao? Bởi vì ngươi... ưm... ưm!"

 

Tỷ tỷ còn chưa hết câu, đã bị mẫu thân bịt miệng, nàng ta căm hận hai mẫu tử ta, nếu ánh mắt có thể g.i.ế.c người, có lẽ ta và mẫu thân đã c.h.ế.t cả ngàn lần rồi.

 

Thái độ của phụ thân và nội tổ mẫu đối với ta, đúng là vấn đề khiến ta canh cánh trong lòng nhiều năm qua.

 

Nhưng hiện tại, ta đã không còn để tâm nữa: "Không sao đâu tỷ tỷ. Ta đã không cần thương của bọn họ nữa, khi tỷ không còn gì cả, ta vẫn còn mẫu thân mãi mãi bên cạnh, thương ta."

 

Hậu ký

 

Ta luôn cảm thấy đó không chỉ đơn giản là một giấc mơ.

 

Ta từng gặp qua người mang trong mình lòng thù hận, ví dụ như tỷ tỷ, đó là sự căm hận muốn đem ta và mẫu thân băm thành trăm mảnh.

 

Nhưng trong mắt mẫu thân lại chất chứa quá nhiều thứ.

 

Người giống như con rối bị chơi đến hỏng, sau khi sụp đổ, liền rơi vào vũng bùn điên cuồng.

 

Mặc dù tỷ tỷ và nội tổ mẫu đều mẫu thân hóa điên rồi, ta lại càng thêm thương người như bây giờ.

 

Ta cũng từng hỏi mẫu thân, trong mơ còn có gì khác không?

 

Mẫu thân không chịu .

 

Người chỉ nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt ta: "Thật tốt quá, con là nữ nhi của ta, chỉ là nữ nhi của ta mà thôi."

 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...