Nương Thân, Nàng Hóa [...] – Chương 10

"Đúng , Hạ Lang đối với mẫu thân con, thật sự là thâm nghĩa trọng, thật khiến người khác hâm mộ."

 

Mẫu thân vẫn luôn tủm tỉm, không nên lời, nàng ta muốn thấy không phải là phản ứng này.

 

"Thôi , chuyện với ngươi chẳng khác nào đàn gảy tai trâu."

 

Nàng ta lườm ta và mẫu thân một cái, sau đó nâng bước đi về phía Vĩnh An đường của nội tổ mẫu.

 

Mẫu thân yên lặng theo, môi đỏ khẽ nhếch lên: "Được rồi, Ninh Nhi, con tự mình đi chơi đi, phụ thân con chắc là đến giờ uống thuốc rồi."

 

Tuy rằng tỷ tỷ luôn chiếm lấy phụ thân, không chịu buông tha, dù sao nàng ta cũng là tiểu thư khuê các, phải ý đến danh tiết của bản thân.

 

Điều này đã cho mẫu thân cơ hội tốt, chỉ cần tỷ tỷ không có mặt, hai người bọn họ vẫn như trước kia, trò chuyện vui vẻ.

 

Không biết buổi chiều mẫu thân đã gì, đến bữa tối, phụ thân và tỷ tỷ đều không xuất hiện.

 

Nội tổ mẫu cảm thấy kỳ lạ, trừng mắt mẫu thân, chất vấn: "Có phải ngươi giở trò quỷ gì rồi không!"

 

Mẫu thân phớt lờ tất cả mọi người, ung dung gắp một miếng gà hấp:

 

"Không phải ta gì, mà là Nguyệt Nhi đã gì đó. Chẳng lẽ bà bà không nhận ra chút manh mối nào sao?"

 

khó hiểu, không biết hai người đang đánh đố gì, nàng ta "xoảng" một tiếng, đập mạnh đôi đũa xuống bàn:

 

"Lâm Chiêu Tuyết! Ngươi đang giở trò gì ! Còn nữa nương, rốt cuộc Nguyệt Nhi đã gì?"

 

Thế , nội tổ mẫu lại không nên lời, bà ta chằm chằm mẫu thân, run rẩy đứng dậy: "Mau!… Mau đi tìm… Nguyệt Nhi!"

 

Tuyết rơi dày đặc ban ngày lúc này đã tạnh, cả Hạ phủ chìm trong màn đêm, toát lên vẻ tĩnh lặng đến đáng sợ.

 

Mẫu thân dẫn ta đi phía sau, thong dong như đang đi dạo ngắm cảnh.

 

Cho đến khi đến gần sân viện của tỷ tỷ, một tiếng hét chói tai xé toạc màn đêm yên tĩnh.

 

Nội tổ mẫu và không còn quan tâm đến lễ nghi, vội vàng chạy vào trong, liền thấy phụ thân đang dùng ánh mắt si mê chằm chằm tỷ tỷ: "Nguyên Nương…"

 

Phụ thân cũng không ra hành gì quá đáng, nghe lúc trước ông ta và Lục Cẩm Nguyên rất mực tôn trọng lẫn nhau, thường xuyên cùng nhau đàm đạo cầm kỳ thi họa.

 

Chỉ là, bất kỳ ai bị chính phụ thân ruột của mình chằm chằm với ánh mắt như , đều sẽ cảm thấy sởn gai ốc.

 

"Con không phải là mẫu thân! Người đừng qua đây!"

 

Tỷ tỷ túm lấy chiếc bình sứ trên bàn, ném thẳng về phía phụ thân.

 

Mảnh sứ vỡ vụn khắp sàn, phụ thân lại như không hay biết, chỉ đau lòng tỷ tỷ: "Nguyên Nương, có phải ta đã gì sai không?"

 

"Câm miệng! Câm miệng!" Tỷ tỷ tức giận dậm chân: "Đã bảo con không phải là mẫu thân rồi mà!"

 

Nội tổ mẫu đứng bên cạnh luống cuống tay chân, suýt chút nữa bị mảnh sứ vỡ đập trúng đầu.

 

lại không may mắn như , nàng ta bị kẹp giữa hai người, trong lúc xô đẩy, ngã nhào xuống đất, đầu gối và khuỷu tay đều bị thương, m.á.u chảy đầm đìa.

 

Tỷ tỷ muốn giúp đỡ , phụ thân chỉ thấy mỗi mình nàng ta, chỉ cần nàng ta lơ là một chút, ông ta sẽ lập tức nhào tới: "Nguyên Nương…"

 

Giữa khung cảnh hỗn loạn, mẫu thân khẽ mấp máy môi:

 

"Hạ Lang, xem ra bà bà và đại không muốn chàng và Nguyên Nương ở bên nhau, những kẻ luôn cản trở hai người, nên xử lý thế nào đây?"

 

**11**

 

Mẫu thân giống như tinh biển cả dùng tiếng hát mê hoặc lòng người, chỉ với vài ba câu , đã khiến phụ thân dần dần trở nên điên cuồng.

 

"Không ai có thể ngăn cản ta và Nguyên Nương ở bên nhau, không ai có thể…"

 

Ông ta không biết từ đâu rút ra một con d.a.o găm, hung hăng đ.â.m vào bụng .

 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...