4
Ngay khi phòng phát sóng trực tiếp đóng cửa, một quỷ công công mặt trắng toát không có cọng lông nào liền giành với đám quỷ giúp ta ngồi vào bàn ăn, nịnh nọt dọn đồ ăn cho ta.
Hộ pháp đầu trâu sợ bị cướp công, liền vung chân lên : “Nương nương, mời người xem!”
Không gian trước mặt ta bị xé toạc, hình ảnh hiện lên rõ ràng như một bộ phim chiếu.
Trong quán cà phê, một người đàn ông đang nắm tay một và tỏ đầy trìu mến: “Hãy của nhé. Anh đã em ngay từ lần đầu gặp mặt, vì em chuyện gì cũng có thể !”
Cô do dự một chút: “Nhưng đã hơn ba mươi rồi, chẳng lẽ chưa từng có sao?”
Người đàn ông vỗ ngực đảm bảo: “Anh quá chuyên tâm vào sự nghiệp nên không có thời gian kiếm !”
Rầm một tiếng, cửa quán bị đá văng. Là Duyên Dáng Yêu Kiều và Lý vừa chuyện với ta lúc nãy.
“Không có thời gian kiếm người ! Vậy chúng tôi là gì?”
“Dám ngấm ngầm giở trò dối sau lưng bà đây, chúng ta cùng nhau lên!”
Cả hai lao vào người đàn ông rồi thay nhau đá.
Một người nhặt chiếc túi đánh lia lịa vào đầu người đàn ông, trong khi người kia đá thẳng vào thằng em của hắn.
Một người khác hất trà trên bàn lên khắp mặt người đàn ông.
Đúng , vừa bị tên kia dụ dỗ cũng đã phản ứng lại!
Ta vẫy tay ra hiệu cho đầu trâu thu hồi hình ảnh đi.
Tất cả các hồn ma đồng thanh hét lên: “Chúc mừng Nương nương vừa đánh đã thắng!”
Ma nữ Sadako quỳ rạp trên đất gãi đầu: “Nương nương, ngài cũng thật là thâm tàng bất lộ! Nô tỳ theo ngài nhiều năm như thế cũng không ngờ ngài tính chuẩn !”
Ta che miệng một mình, ta sao có thể đoán vận mệnh chứ? Chỉ là mỗi người sinh ra thì số mệnh của mình đã ghi vào sổ sinh tử, ta chỉ cần liếc một cái thôi…
Chuyện gốc sẽ là Lý chỉ muốn tìm người dạy dỗ Duyên Dáng Yêu Kiều một chút, khi Lý đi rồi thì có một người đã vô đè chết Duyên Dáng Yêu Kiều.
Là kẻ chủ mưu, đương nhiên Lý sẽ ở tù mọt gông, còn tên đàn ông cặn bã kia sẽ hưởng công ty, mà tất nhiên Duyên Dáng Yêu Kiều kia không cam lòng rồi hóa thành lệ quỷ, một lèo hơn sáu mươi mạng người!
Bây giờ ta đã viết lại đoạn kết cho họ, ta tin cuộc sống của các ấy sẽ tốt đẹp hơn!
5
Ta đăng nhập vào phòng live lần nữa, rõ ràng bầu không khí đã sôi hơn rất nhiều, có hơn ba mươi nghìn người đổ xô vào cùng một lúc.
Ta chưa kịp gì thì đã thấy tài khoản “Thích Xem Náo Nhiệt” liên tục spam tràn màn hình.
[Tôi theo chúa! Nhưng tôi xin tuyên bố từ hôm nay trở đi, Nương nương chính là thần của tôi!]
[Tôi vừa đến quán cà phê trên đại lộ Riverside, Duyên Dáng Yêu Kiều và bà già kia cũng đến đó. Trúng ngay tên đàn ông đang kia đang lừa gạt một bé, sau đó đánh nhau loạn cả lên!]
[Đánh ai? Ba người phụ nữ đánh gã rác rưởi đó!]
[Sau này ai Nương nương không phải là thần thì tôi sẽ giận người đấy!]
Chà, tính cách của vị huynh đài này thật hợp với tên trên mạng của ta.
Nhưng Lý kia không phải là một bà già, người ta mới chưa đầy ba mươi tuổi.
Chỉ có thể rằng ta bận lo việc công ty, việc nhà cửa cho tên cặn bã mà lại tiếc tiền không dám mua sản phẩm chăm sóc da vượt quá hai mươi tệ. Thật không đáng đâu chị em à!
Sau đó lại có thêm một số người “Thích xem náo nhiệt” mới nãy còn bảo những điều tôi không đúng đã đăng bài lên tường nhà mình, vừa có hình ảnh vừa có sự thật.
Dù nhiều lượt xem vẫn còn nhiều người hoài nghi, có điều sự thật là số người đổ về phòng phát sóng trực tiếp càng ngày càng đông.
Chẳng mấy chốc ta đã chọn người livestream thứ hai.
“Tôi Thần Thần” là một chàng sinh viên tươi tắn và thanh tú với khuôn mặt hơi nhút nhát.
“Chào chủ phòng, tôi và có mối quan hệ rất tốt, gần đây ấy muốn đưa tôi về nhà để ra mắt bố mẹ ấy. Những người trai cũ của ấy đã chia tay vì sự ngăn cản của gia đình ấy. Vì tôi hơi lo lắng… Tôi chỉ muốn hỏi liệu gia đình ấy có cho phép chúng tôi ở bên nhau không?”
Theo cầu của ta, chàng trai đã nhắn tin gửi riêng cho ta một bức ảnh của cậu ấy.
Vừa thấy bức ảnh ta đã sửng sốt một lúc, rồi ngửa mặt lên trời lớn!
Thật là đi mòn gót giày tìm không thấy, chẳng tốn công sức lại tới tay!
Cô ta không ai phải khác chính là Cô Dâu Mặc Áo Đỏ, một trong mười ác linh hàng đầu đang lẩn trốn Minh giới, nắm giữ ba mươi sáu mạng người trong tay!
Những người gọi là trai cũ mà bố mẹ không chấp nhận chắc chắn đã bị ta ăn thịt!
Vậy hôm nay, hãy để bổn Nương nương thay trời hành đạo!
6
[Người em, cậu thấy chủ phòng nương nương đã tươi đến thì chuyện này chắc chắn sẽ thành!]
[Được rồi, rồi, trước tiên xin chúc mừng người em đã rước người đẹp về!]
“Chờ một chút!”
Ta nhanh chóng ngừng , mím môi: “Không hợp nhau chút nào.”
Tôi Yêu Thần Thần cứng đờ, nụ đông cứng trên mặt: “Vậy chị cái gì?”
Ta mặt không biểu cảm : “Chỉ là mặt co giật thôi, tóm lại hai người sẽ không có kết quả gì. Ta đề nghị hai người đừng nên gặp nhau nữa, may ra vẫn có thể để lại ấn tượng tốt đẹp. Nếu gặp nhau…”
Ta cố ý dừng lại: “Ta sợ cậu sẽ vĩnh viễn lưu lại bóng ma tâm lý!”
Tất nhiên, dăm ba câu của ta không thể thuyết phục một người đàn ông đang say đắm và dũng cảm tiến về phía trước.
Tôi Yêu Thần Thần giận đến nỗi chuyện vấp trước vấp sau: “Chị… Chị nhảm! Tôi sao có thể nông cạn như , tôi ấy, cho dù ấy trông thế nào đi nữa…”
Ta không muốn bắt đầu một cuộc tranh cãi vô bổ nên ta ngắt ngang lời cậu ấy: “Hai người gặp nhau trên diễn đàn cách đây một tháng rưỡi và chuyện rất vui vẻ. Sau đó, cậu thêm WeChat và đối phương đã gửi ảnh của mình cho cậu. Cậu cảm thấy ấy đẹp chấn …”
Tôi Yêu Thần Thần đỏ mặt hét lên: “Không phải ý chị là ấy sẽ không đẹp bằng trong ảnh chứ? Cô ấy chính kẻ xấu xí… Dù thì tôi vẫn ấy! Thứ tôi chính là nội tâm của ấy!”
Điều này khiến cư dân mạng vô cùng thích thú:
[Hóa ra những gì Nương nương đều là sự thật! Tôi Yêu Thần Thần vừa tự mình thừa nhận rồi!]
[Vậy ra hai người chưa từng gặp mặt trực tiếp vừa thấy bức ảnh liền đến chết đi sống lại?]
[Chà, không gì có thể che giấu pháp nhãn của Nương nương!]
Ta ưỡn ngực, một Quỷ hậu Nương nương như ta thì có gì mà không biết, tất nhiên cũng không vì lời nịnh hót nhỏ nhặt này mà không phẫn rõ đông tây nam bắc, chuyện chính là quan trọng nhất.
“Những bức ảnh ấy gửi cho cậu là thật …”
Chẳng qua đó là lúc còn sống, bây giờ…
“Nếu cậu nhất định muốn đi, ta sẽ cho cậu mượn hai người giúp việc đi cùng, hy vọng mọi việc thuận lợi.”
Vâng, chính xác hơn là giữ mạng của cậu!
Ta giơ tay lên, hai bóng đen lao ra với tốc độ cực nhanh và biến mất trong chớp mắt.
7
Có lẽ vì nghe ta ảnh nhà là hàng thật nên tâm trạng của Tôi Yêu Thần Thần đã cải thiện rõ rệt, chuyện cũng kiên nhẫn hơn: “Có điều bây giờ tôi không tiện mang theo người khác…”
Ta xua tay tỏ ý đã hiểu: “Tôi biết cậu đã ở ngoài sân nhà rồi, cậu cứ quay đầu lại xem đi.”
Tôi Yêu Thần Thần quay lại và xung quanh: “Không có gì cả!”
Ta: “Nhìn dưới chân cậu và nhặt nó lên!”
Ánh mắt của Tôi Yêu Thần Thần dừng lại trên bãi cỏ, đôi mắt mở to và đầy vẻ hoài nghi.
Một lúc lâu sau, cậu ấy cúi xuống và từ từ đưa tay ra.
Hai món đồ trang sức có hình dáng kỳ lạ xuất hiện trên màn hình điện thoại.
Một cái là áo trắng tóc dài bò từ TV ra, ấy hơi ngẩng đầu, đôi mắt không có đồng tử tỏa ra tia sáng lạnh lẽo, chằm chằm vào mọi người phía sau màn hình.
Cái còn lại là một người đàn ông có nếp nhăn và vết rỗ trên mặt, đôi mắt hung dữ, mặc áo mãng bào* và thắt bím tóc dài, tay cầm lồng gỗ, bè gỗ, dây xích và các dụng cụ tra tấn khác. Nhìn kiểu gì cũng chẳng giống người lương thiện
*Mãng bào: lễ phục quan lại thời nhà Thanh
Mắt mọi người loé sáng, bão bình luận nhảy ào ào.
[Người trên TV là Sadako, đúng rồi, biểu cảm của ấy giống hệt như trong phim! Người bên cạnh… là thái giám à?]
[Nhìn trang phục kìa, là tổng quản đại thái giám! Thứ đang cầm trên tay là dụng cụ tra tấn. Hôm qua tôi vừa xem top 10 đại khổ hình nhà Mãn Thanh!]
[Thật đáng sợ! Mấy cậu có cảm thấy khi máy quay hướng về hai món đồ trang trí kia thì cả người đều rét run và sợ hãi không?]
[Đúng đúng! Tôi vẫn còn nổi da gà!]
Tôi Yêu Thần Thần giật mình, tay cầm run run.
Ta nhanh chóng nhắc nhở cậu ấy: “Giữ cho chắc!”
Suy cho cùng cậu có thể giữ mạng hay không đều phụ thuộc vào họ đó nha.
“Được rồi, vào đi, chúc cậu may mắn!”
Bạn thấy sao?