2
Cậu bé mập không tìm .
Thế nên cậu ta định bắt tôi của cậu ta.
Châu Dịch Phong cậu bé mập với vẻ kinh ngạc.
"Nhược Nhược là của tớ, tớ đến trước mà."
Trần Đào không bận tâm, : "Không sao, cậu vợ cả, tớ vợ lẽ."
Không biết cậu ta xem cảnh này từ bộ phim truyền hình nào.
Tôi suy nghĩ một lúc, cũng không phải là không thể nhỉ!
Vì thế, khi tôi còn chưa tốt nghiệp mẫu giáo, tôi đã có hai trai!
Mẹ tôi, mẹ Châu và mẹ Trần đều tít mắt, chẳng coi đó là chuyện nghiêm trọng.
Từ khi Trần Đào tuyên bố rằng cậu ta cũng là trai của tôi, Châu Dịch Phong bắt đầu lo lắng.
Ban đầu, tôi chỉ có mình cậu ấy là trai, có gì ngon tôi đều chia phần cho cậu ấy.
Bây giờ tôi có hai trai, chẳng phải cậu ấy sẽ bị thất sủng sao?
Thế là mỗi khi tan học về, cậu ấy đều buồn bã tôi, tỏ vẻ không hài lòng.
Tôi biết cậu ấy không vui, nên phải chủ dỗ dành cậu ấy.
"Cậu mới là trai của tớ, tớ không thích Trần Đào, tớ chỉ thích cậu thôi."
Tôi bắt chước cảnh trong phim truyền hình, hôn nhẹ lên má Châu Dịch Phong.
Khuôn mặt của Châu Dịch Phong đỏ bừng, cậu ấy ngượng ngùng tôi: "Vậy thì ngày mai cậu đi chia tay với cậu ta, cậu chỉ có một mình tớ là trai thôi!"
Để dỗ dành hoàng hậu của tôi, tôi đành miễn cưỡng chia tay với Trần Đào.
Tôi tưởng chuyện này sẽ suôn sẻ, ai ngờ Trần Đào lại khóc ầm lên ngay tại chỗ.
Thế là, khi mới 6 tuổi, tôi đã trở thành " đào hoa" nổi tiếng trong nhà trẻ.
—---------
Mẹ tôi lại bị gọi lên trường vì chuyện này.
"Tôi biết chuyện giữa con tôi và Châu Dịch Phong, hai đứa chúng nó bắt đầu từ khi 5 tuổi rồi, và cả hai gia đình đều đồng ý."
Mẹ tôi quả không hổ danh là mẹ của tôi, chuyện rất dứt khoát.
"Mẹ Lâm, bà là kiểu mẹ gì ? Con còn nhỏ thế mà đã cho chúng nó đương, không phải là giỡn sao?"
Mẹ tôi trợn mắt.
"Nếu các người đã biết là giỡn, gọi tôi đến đây gì? Chẳng lẽ tôi không biết chúng nó chỉ là đang giỡn sao?"
Mẹ của Trần Đào không vui: "Nếu đã là trò chơi nhà chòi, tại sao không để con trai tôi chơi cùng? Có phải các người đang bài xích con trai tôi không?"
Tôi nắm chặt tay Châu Dịch Phong, yên lặng đứng cạnh cậu ấy.
"Châu Dịch Phong, cậu yên tâm, cậu chính là trai của tớ, không ai có thể chia rẽ chúng ta!"
Châu Dịch Phong rất vui.
Tôi cũng rất vui.
Trần Đào không vui và quyết định cắt đứt quan hệ với chúng tôi.
Cả tôi và Châu Dịch Phong cũng quyết định cắt đứt quan hệ với cậu ta.
Trong suốt những năm tiểu học, Châu Dịch Phong vẫn là cậu bé thấp nhất lớp.
Lúc tôi học lớp sáu, tôi đã cao 1m60, thuộc nhóm những cao trong lớp.
Cậu ấy vẫn chỉ cao hơn 1m50 một chút, và thường xuyên bị các nam trong lớp bắt nạt.
Mỗi lần tôi muốn gặp cậu ấy, Châu Dịch Phong đều lấy lý do cần phải học, không cho tôi đến.
Các nam trong lớp cậu ấy, mỗi khi thấy tôi, đều nhạo và huýt sáo trêu Châu Dịch Phong.
"Châu Dịch Phong, cậu đến rồi!"
Mỗi lần như , mặt Châu Dịch Phong lại đỏ lên, kéo tôi ra góc khuất.
"Nhược Nhược, chúng ta đừng gặp nhau ở trường nữa, họ cứ nhạo tớ mãi thôi."
Nghe thế, tôi không thể ngồi yên, liền hét to: "Ai ? Cậu ấy bậy, chúng ta đâu phải sớm, chúng ta là thanh mai trúc mã!"
Giọng tôi quá lớn, đúng lúc thầy giám thị đi ngang qua nghe thấy.
Thế là, tôi và Châu Dịch Phong lại bị gọi phụ huynh.
Bạn thấy sao?