Nước Hòa Với Lửa – Chương 3

Ước chừng cao 1m9, tóc ngắn đen, da trắng lạnh, mặc quần dài đen, không mặc áo, để lộ cơ bụng tám múi và cơ ngực.

Sách hướng dẫn đâu có nhắc đến loại quỷ này đâu ta?

Bị tôi hỏi , nam quỷ dừng lại một chút, khóe miệng cong lên đầy thích thú:

“Cô đoán xem.”

Đoán cái gì mà đoán.

Người chuyện vòng vo thật phiền.

Đúng lúc này, ngoài cửa phòng thò vào ba cái đầu lén lút.

Ba con quỷ đang ra sức dùng ánh mắt cổ vũ cho quỷ nam kia.

Vượng Tài thậm chí không nhịn , khẽ "gâu" hai tiếng.

May mà tôi nghe hiểu tiếng chó.

Nó đang sủa rằng:

“Đỉnh quá gâu! Lão Quỷ Vương đè con người này rồi gâu!”

“Xem dám kiêu ngạo nữa không gâu! Lão Quỷ Vương nhà chúng tôi không phải thứ dễ đối phó đâu gâu!”

6

“Anh là lão Quỷ Vương?”

Tôi không nhịn mà đánh giá lão Quỷ Vương từ trên xuống dưới vài lần.

Nhìn thế này chẳng già chút nào.

Lão Quỷ Vương dường như không hài lòng với ánh mắt dò xét của tôi. Anh ta nhướng mày:

“Cô không sợ tôi chút nào sao?”

“Tại sao phải sợ?”

Tôi cũng bắt chước ta nhướng mày:

“Tôi đâu chuyện gì trái lương tâm. Các người muốn tôi, cũng phải hỏi chính khí trên đầu tôi có đồng ý không đã.”

“Hừ…”

Lão Quỷ Vương bật , ánh mắt dài hẹp liếc ba con ma ngoài cửa.

"Nghe bọn họ chỉ chạm vào một chút mà suýt nữa bị dương khí của tan biến.”

"Cô thuần dương thú vị thật.”

“Không biết dương khí của , có tác dụng gì với tôi không nhỉ?”

Vừa , ta lướt bàn tay qua cơ thể mình, khoe ra dáng người cao lớn và cơ bắp rắn rỏi.

"Nào, nếu có bản lĩnh thì chạm vào tôi tan biến đi.”

“Nếu không, xin mời rời khỏi Quỷ Môn Quan của tôi, đừng ảnh hưởng đến sự cân bằng giữa hai giới âm dương.”

Tôi… Tôi đã gì đâu?

Rõ ràng là mấy ngày qua nhóm ba con ma kia cứ đi loan tin đồn nhảm tôi đáng sợ lắm, khiến mấy "người " thường qua lại Quỷ Môn Quan phải đi đường vòng.

Tôi thậm chí còn mong bọn họ đừng né tránh, để giảm bớt nhiệt độ xung quanh căn nhà cơ mà.

Thôi kệ…

Soái ca muốn tôi chạm vào, không chạm thì phí.

Tôi liếc ta, không do dự mà đặt tay lên cơ bụng rắn chắc kia.

Ồ…

Lạnh quá!

Còn hơn thế nữa, ngay khi chạm vào da ta, một luồng khí mát lạnh kỳ lạ len lỏi qua đầu ngón tay tôi, xoa dịu cái nóng bức trong cơ thể.

Lão Quỷ Vương cũng nhận ra sự khác thường này, nhíu mày và vô thức lùi lại một chút.

Tôi lập tức kéo ta lại.

“Chạy gì chứ? Anh chẳng phải bảo tôi chạm vào sao?”

Luồng khí mát lạnh này khiến tôi gần như nghiện ngay tức khắc.

Mặc kệ sắc mặt của lão Quỷ Vương, tôi nham hiểm giống hệt chị Hồng, úp cả mặt vào cơ bụng ta mà hít lấy hít để.

Hiểu rồi.

Tôi hiểu cảm giác sung sướng của tinh khi hút năng lượng rồi!

Thì ra là thế này đây!

“Cô…”

Lão Quỷ Vương có vẻ không giữ bình tĩnh, hai tay vô thức đặt lên đầu tôi, định đẩy ra.

Tôi lại thuận thế cúi xuống…

Làm ta giật mình run rẩy: “Cô quá đáng! Mau buông ra…”

Có lẽ dương khí của tôi quá mạnh, ta không những không thoát mà còn bị tôi đẩy ngã lên giường.

Tôi khẽ, không chút ngại ngùng mà ngồi hẳn lên cơ bụng ta.

Đầu ngón tay khẽ lướt qua những đường nét hoàn hảo.

Ôi trời.

Thật là một hình mẫu cơ thể đẹp.

À không, là cơ thể ma quỷ đẹp.

Bao giờ tôi mới vẽ cơ bắp như thế này nhỉ.

Ôi trời…

Nhìn thấy tôi rơi hai giọt nước mắt cá sấu, lão Quỷ Vương hơi khựng lại.

Nhưng nhanh chóng nhếch môi lạnh, đưa tay chạm vào mặt tôi.

“Sợ rồi sao?”

“Chậc, quả nhiên vẫn…”

Chưa kịp hết câu, tôi đã lấy iPad đặt lên ngực ta, bật ngay Procreate. Tay trái tôi ấn vào cơ bắp để căn chỉnh tỷ lệ, tay phải hí hoáy vẽ phác thảo.

Chẳng mấy chốc, một bức phác thảo cơ thể nam hoàn hảo đã hiện trên màn hình.

Hê hê hê hê hê…

Tôi ôm iPad, bò lên người ta:

"Anh đừng có mất hút nhé.”

“Sau này thường xuyên qua đây mẫu cơ thể cho tôi, không?”

Tôi chớp mắt nịnh nọt: “Được mà, đúng không? Đúng không nào~”

Lão Quỷ Vương cau mày đầy khó chịu.

Sợ ta từ chối, tôi vội bấu cả mười ngón tay vào da ta, tiếp tục hút âm khí.

Vừa hút vừa đe dọa:

“Anh cũng không muốn bị tôi hút khô rồi tan biến đâu nhỉ?”

“……”

Trong mắt lão Quỷ Vương lóe lên chút bất lực đầy thỏa hiệp.

Ngoài cửa, ba con ma đồng loạt vỗ trán, nhau thở dài thườn thượt.

Ê hê hê hê…

7

Tôi cưỡng ép lão Quỷ Vương mẫu để hoàn thành một bộ ba góc cơ thể người, cuối cùng mới hài lòng mà buông tha ta.

“Xong rồi, không có việc gì nữa đâu, có thể đi rồi.”

 

Tôi liếc ra ngoài cửa sổ, nơi Quỷ Môn Quan sắp đóng lại: “Anh là Quỷ Vương, chắc sống ở 'bên kia' đúng không? Muộn quá là không về nhà đâu.”

Lão Quỷ Vương yên lặng tôi một lúc, sau đó thản nhiên quay người, nằm xuống giường tôi với một tư thế nghiêng đầy lả lơi.

"Tôi bị hút hết âm khí, không còn sức để về nữa.

“Cô hút của tôi nhiều như , để tôi ở lại qua đêm coi như cảm ơn, không quá đáng chứ?”

“Tuỳ .”

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...