Cao gia chúng ta nổi tiếng là điên rồ.
Phụ hoàng ta gi.et người không gớm tay, chặt xá.c mỹ nhân để đàn tỳ bà.
Người dưới trướng chịu không nổi nên lật đổ ông ta, nâng hoàng huynh ta thượng vị, không ngờ hắn còn điên hơn, lột y phục của phi tần bắt bá quan chứng kiến.
Mọi người không chịu nổi nữa lại tiếp tục nổi loạn, cuối cùng chọn ta nữ đế bù .
Haizz đám người ngốc nghếch này, phụ hoàng ta, hoàng huynh ta là kẻ điên, ta sao mà bình thường .
1.
Ta đã từng thấy ca ca cắt đầu cha ta.
Ta cũng đã thấy Cảnh Quy Nguyên cắt đầu ca ca.
Ánh mắt hắn sắc bén, trong đám hoàng thất của Cao gia chọn tới chọn lui, cuối cùng cũng chọn ta, một công chúa phế vật, không có sự uy hiếp gì để nữ đế.
Vết máu loang lổ trên mặt Cảnh Quy Nguyên, hắn bóp cằm ta, lông mày nhíu lại, như không .
Hắn : “Công chúa, người nên biết ơn ta!”
Ta run rẩy thân mình, tựa như một đóa hoa mai trắng mỏng manh, nước mắt lưng tròng hắn.
Ta: “Cảnh Nguyên muốn cái gì cứ , quan chức, tiền tài, châu báu, chỉ cần ta có ta đều cho ngươi.”
Hắn lau nước mắt cho ta, cúi xuống hôn ta, những thứ đó hắn đều không cần.
“A Hành, ta chỉ cần nàng.”
Ta rũ mắt, nếu đã như , ta cũng không thể phụ hắn.
Cho nên, việc đầu tiên sau khi ta lên nắm quyền là giam hắn cho đến chết ở thâm cung.
Hắn đã quên, Cao gia ta không có ai là người tốt.
2.
Ta ngoan ngoãn ở bên cạnh Cảnh Quy Nguyên bảy năm mới nắm thực quyền.
Ta lừa hắn mình đã hoài thai, hắn liền tin ta, đêm khuya hắn vào cung bị Cấm vệ quân của ta mai phục bắn trúng.
Đêm đó, đèn lồng trong cung lay , gương mặt hắn trước giờ luôn lãnh đạm bình tĩnh lại lộ ra vẻ tán thưởng.
Tầm mắt hắn ngừng trên người ta: “Quả nhiên là đóa hoa do một tay ta chăm sóc, hiện tai đã biết cắn người.”
Ta lạnh một tiếng, rút kiếm lấy gân tay gân chân của hắn, lạnh lùng hắn, người đầy mồ hôi nhất quyết không quỳ trước mặt ta.
Sau đó ta giam hắn lại, huyết tẩy triều đình, diệt trừ toàn bộ thế lực của hắn.
Hắn đã từng nhục nhã ta trên chiếc long ỷ đó như thế nào, ta sẽ trả lại hắn gấp bội.
Nhiếp chính vương quyền khuynh triều dã ngày nào giờ đã thành sủng phi của ta, ta muốn thiên hạ thấy kết cục của việc khiêu chiến hoàng quyền.
3.
Sáu năm sau, kể từ khi Cảnh Quy Nguyên bị ta tra tấn đến chết. Ta đã trở thành một Nữ đế khiến người người khiếp sợ.
Tào thị lang dùng lời lẽ phản đối chính sách mới của ta. Ta cho người đem nhi tử của hắn đánh đến chết, hắn lập tức đồng ý.
Thẩm trung thừa kiên quyết phản đối chế độ khoa cử tuyển chọn nhân tài. Ta cho người tước đoạt tư cách kế thừa gia tộc của nhi tử hắn, hắn liền im lặng mà chấp nhận.
Lưu ngự sử viết văn mắng ta đông chinh tây chiến bạo ngược tàn nhẫn. Ta tuyên dương chuyện hắn ép nương mới mười ba tuổi thiếp cho cả thành biết. Hắn liền xóa bản thảo câm miệng.
Những người này không thú vị gì hết, ta liền hồi tưởng lúc Cảnh Quy Nguyên còn sống. Hắn ngồi ở trên cao ra lệnh cho ta quỳ xuống hầu hạ hắn.
Khuôn mặt lãnh đạm đó của hắn lại xuất hiện trong tâm trí ta, ta nhớ đến hắn từng khống chế triều đình, tự ý điều quân đội, không nhịn mà siết chặt nắm . Cảnh Quy Nguyên hắn thật sự đáng chết.
Tây Bắc đại thắng. Trấn Bắc quân sắp khải hoàn hồi triều. Trấn Bắc tướng quân chờ đợi ban thưởng.
Đồng thời Ám vệ cũng truyền đến một bức mật thư. Bên trong còn có một miếng ngọc bội và 3 chữ: [Cố nhân về]
Ta tín vật quen thuộc, lòng trầm xuống. Ta đã thấy Cảnh Quy Nguyên bị đốt thành tro, chẳng lẽ hắn có thể mượn xác hoàn hồn sao?
Trong Ngự án có ghi chép về vị Trấn Bắc tướng quân kia, Tạ Án, sáu năm trước đột nhiên xuất hiện, kiêu dũng thiện chiến, từ một tiểu binh thăng tiến thành Đại tướng quân, mọi người mệnh danh là Diêm Vương sống.
Ta lập tức đứng ngồi không yên.
Bạn thấy sao?