Những Thiếu Nữ Mặc [...] – Chương 9

Kể từ khi phát hiện ra căn phòng đầy tranh chân dung, cảnh sát đã kết hợp điều tra những vụ mất tích của các trên phạm vi toàn tỉnh trong vòng mười năm qua.

Đặc điểm là từ 10 đến 18 tuổi, khi mất tích đều mặc váy hoa nhí màu trắng.

Trong số đó, có sáu mươi sáu trường hợp thỏa mãn điều kiện trên.

Trường hợp xảy ra sớm nhất cách đây 9 năm, sau đó cách 2 năm lại xảy ra một trường hợp tương tự, rồi cách một năm lại xảy ra hai trường hợp.

Sau đó… vào 5 năm trước, xảy ra ba trường hợp.

4 năm trước, sáu trường hợp.

3 năm trước, mười hai trường hợp.

2 năm trước, mười bốn trường hợp.

Năm ngoái, mười sáu trường hợp.

Tính đến ngày hôm qua, năm nay có tổng cộng mười một trường hợp.

Bành Nguyệt, là trường hợp thứ mười một.

Vì mỗi lần các mất tích đều ở các thành phố và huyện khác nhau, thời gian lại cách xa nhau, mà gia đình cũng không chắc là bị lạc hay bị bắt cóc.

Cảnh sát địa phương không thể liên kết chúng lại với nhau.

Cho đến hôm nay, khi những con số đầy khiếp sợ này đặt ngay trước mắt, như thể bức màn sáng đã kéo ra, lộ ra sự thật kinh khủng mà nó đang che giấu.

Thời gian trôi qua từng ngày, Đổng Thần luôn sống trong sự theo dõi của cảnh sát ta lại không hề để ý, mà mỗi ngày vẫn đi như mọi khi.

Làm việc, sinh hoạt bình thường.

Phòng việc của ta thậm chí ngày càng phát đạt, thường xuyên xuất hiện trên các bản tin.

Mỗi lần thấy khuôn mặt kiêu ngạo của ta trên màn hình, nụ như gắn trên khuôn mặt, như thể ta công khai tuyên bố: Mấy người không thể tôi.

Tôi buồn nôn.

Con dao cùn giằng xé dây thần kinh của mọi người từng chút từng chút.

Không ai biết thanh kiếm Damocles treo trên đầu lúc nào sẽ rơi xuống, sẽ rơi vào ai.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...