Những Thiếu Nữ Mặc [...] – Chương 12

Khi mở cửa hầm ra, tất cả mọi người đều hết sức kinh ngạc.

Trong căn hầm tối tăm, chỉ có chút ánh sáng mặt trời chiếu vào từ trên cao, chiếu sáng từng chiếc l-ồ-ng thép dưới mái vòm khổng lồ, có cái đã bong tróc đầy gỉ sét, có cái vẫn phản chiếu ánh kim loại cho thấy mới dùng không lâu.

Nghe thấy tiếng , những người có khuôn mặt trắng bệch trong từng cái l-ồ-ng cùng về phía này.

Trên khuôn mặt họ không có sợ hãi, cũng không có tò mò, chỉ có sự thờ ơ, ch-ếc lặng tột cùng.

Những này đều không đi giày, trên cổ của nhiều người còn có những vết bầm lớn, có người trên mặt còn có vết thương.

Điểm giống nhau là, trên người họ đều mặc váy hoa nhí màu trắng mới tinh, viền váy còn thêu hoa cúc.

Nguyệt Nguyệt là gọn gàng nhất trong số họ.

Thậm chí trong l-ồ-ng sắt của bé còn có một chiếc đệm màu trắng.

Trên cái l-ồ-ng treo một mảnh lụa đỏ rực, như m-á-u tươi, lại giống như là sự chiếm hữu công khai của ai đó.

Mái tóc của bé còn chăm sóc cẩn thận, giống như một con búp bê tinh xảo, cùng với chiếc váy trắng mặc trên người, bé giống như một nữ thần quan âm ngồi trên đài sen.

Cô bé ngẩn ngơ tôi, đôi mắt từng lấp lánh như có biển sao trong đó bây giờ lại chỉ còn sự trống rỗng và sụp đổ.

Lý Mẫn gần như đã ngất xỉu khi thấy cảnh tượng trong căn hầm.

Tôi lao tới, nắm ch-ặt đôi bàn tay nhỏ bé, lạnh lẽo đó qua lan can mà khóc không thành tiếng.

Đêm đó, tiếng ve trong rừng kêu inh ỏi không ngừng, vô cùng nhức tai.

Nó như đang tạm biệt một mùa hè sắp bị xóa nhòa, lại giống như là khúc ca bi thương của những .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...