Những Người Anh Em [...] – Chương 8

8

 

Lúc trước tôi nhận lời chị ấy đi gặp Lý Hằng để bàn chuyện hợp tác, hoàn toàn không có ý định dùng cách khác, chỉ muốn theo quy trình hợp tác công bằng.

 

Thế mà giờ thấy Lý Hằng có vẻ đang theo đuổi tôi, chị ấy lại ám chỉ tôi nên dùng mối quan hệ nam nữ để giúp công ty tiết kiệm chi phí. Tôi điên rồi sao? Hợp đồng lao là hợp đồng bán mình à?

 

Thật đúng là người ta cứ bị đồng tiền cho mờ mắt!

 

Nếu không phải muốn tích lũy kinh nghiệm trong ngành, chắc tôi đã bỏ việc từ lâu rồi. Năm nay khối lượng công việc đã gần đạt đến cường độ “007” ( từ sáng đến tối) rồi.

 

Mỗi lần tuyển thêm một người, chẳng lẽ ông chủ lại phải tiếc tiền để dành mua hòm sao?

 

Tôi đưa tin nhắn cho Lý Hằng xem, : “Anh thấy đấy, công ty còn muốn em dùng nhan sắc để quyến rũ nữa kìa.”

 

“Em không quyến rũ thì vẫn đồng ý với điều kiện của em. Nhưng nếu em muốn theo cách đó, cũng không phản đối.”

 

Anh ấy với vẻ nghiêm túc.

 

Không phải chưa từng ai sao?

 

Nếu sau này mà biết rồi, có khi tôi sẽ không dễ gì điều khiển nổi mất.

 

---

 

Tôi trở lại công ty, tiếp tục việc nửa tháng theo quy trình.

 

Thời gian này, hễ có thời gian rảnh là Lý Hằng lại đến đón tôi.

 

Tôi và như thể đang diễn một vở kịch bất đắc dĩ, tôi cố tỏ ra như mình chẳng hề muốn chạm vào.

 

Mỗi lần như thế, chị Chu Tuyền lại đem trà sữa và bánh ngọt đến bàn việc của tôi, bảo tôi cố gắng thêm chút nữa, rồi rằng Lý Hằng cũng không tệ, vừa trẻ vừa tài, khuyên tôi đừng cố chấp “treo cổ” trên một cái cây.

 

Trông chị chẳng khác nào một “chị thấu hiểu” cả.

 

Chị này thì thấu hiểu thật, là thấu hiểu chính mình! Chị ấy đang ở Maldives nghỉ dưỡng, lại còn gọi video điều khiển cả nhóm chúng tôi thêm giờ từ xa.

 

Tôi và Lý Hằng có hẹn ăn vài bữa trưa trong giờ , chị ấy càng mừng ra mặt, tưởng tôi sắp “nắm” Lý Hằng để giúp công ty tiết kiệm chi phí.

 

Sau khi nhận tiền thưởng quý, tôi lập tức nộp đơn nghỉ việc.

 

Lý do là không thể hoàn thành nhiệm vụ của công ty, lại còn bị ép đi thân với một đối tác nam.

 

Ngày tôi nghỉ việc, gương mặt của Chu Tuyền tối sầm lại, mắt trắng dã như muốn lộn ngược lên trần nhà.

 

Tức giận lắm sao?

 

Mới mà đã tức à?

 

Tôi ở công ty này gần sáu năm, hầu như nhà cung cấp, nhà phân phối hay bộ phận nghiên cứu tôi đều đã có quen biết.

 

Giờ tôi đã có kinh nghiệm, có kỹ thuật của Lý Hằng, có một khoản tiết kiệm, và thậm chí còn có thể gọi vốn từ các nhà đầu tư.

 

Không lập nghiệp kiếm tiền lúc này thì còn đợi đến khi nào?

 

Sau khi nghỉ việc, tôi dành một khoảng thời gian để nghỉ ngơi.

 

Sức khỏe vẫn là quan trọng nhất.

 

Giờ Lý Hằng đã là trai chính thức của tôi, mỗi ngày tôi và ấy đều quấn quýt bên nhau, nhờ đó mà hormone của tôi cũng dần cân bằng lại.

 

Dĩ nhiên, chúng tôi chưa tiến xa hơn vì sau ca phẫu thuật u xơ tử cung, phải kiêng ít nhất ba tháng.

 

Khi đi khám lại từ bệnh viện về, Lý Hằng nhẹ nhàng áp đầu vào bụng tôi.

 

“Trình Trình, em có thể thử tin tưởng , đừng lo lắng quá. Em có thể dựa vào .”

 

Anh ấy thật là ngốc nghếch mà, sau khi biết giờ giấc và cường độ việc của tôi, đã đưa hẳn thẻ ngân hàng cho tôi.

 

Tôi lén tra thử.

 

Ôi trời ơi, nghiên cứu cũng kiếm nhiều như sao?

 

Đây chính là sức mạnh của tri thức đây à?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...