Ngày khai giảng đầu tiên, hành lý của tôi bị đàn chị kiểm tra phòng lật tung lên. Chị khóa trên đứng sau trợn tròn mắt. “Chất hút ẩm, dây thừng, màng chống thấm nước, túi ni-lông đen…” “Không lẽ cậu ta chính là kẻ giết người đang chạy trốn sao?” Tôi cười lạnh đóng cửa phòng. “Bây giờ mới phát hiện ra, có phải là đã quá muộn rồi không?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?