Năm năm trước, tôi nhận tiền từ cha của Tống Tri Lễ. Rồi bỏ mặc anh – khi ấy vẫn còn mù – giữa con phố xa lạ nơi Berlin. Năm năm sau. Ngay trước mặt người đang xem mắt với tôi, anh đưa tay ôm tôi vào lòng. Giọng trầm thấp cười lạnh: “Thủ đoạn đùa giỡn đàn ông của cô Tô, xem ra ngày càng thành thạo rồi đấy.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?