Nhật Nguyệt Sáng Soi – Chương 8

Tiên tổ nhà họ Lý chính là vị Nữ đế duy nhất trong lịch sử của vương triều này.  

 

Lý Diễm thông minh, sao lại không hiểu lời ta? Nụ trên môi nàng dần tan, ánh mắt phượng ta khó lường, giọng điệu bình thản:  

 

“Cô lớn mật thật.”  

 

Đây là lần thứ hai nàng ta to gan.  

 

****

 

Quả đúng .  

 

Dẫu còn chưa thân thiết, ta đã toan tính cùng nàng mưu đồ chuyện nghịch thiên.  

 

“Công chúa, thần nữ muốn sống, cả nhà họ Cố muốn sống, thiên hạ lê dân bách tính cũng muốn sống!”  

 

Ta quỳ sụp xuống trước mặt nàng, cúi đầu thật sâu:  

 

“Xin Công chúa thương xót!”  

 

***

 

Bốn bề lặng ngắt.  

 

Ta giữ nguyên tư thế quỳ, cho đến khi cơ thể không chịu nổi mà hơi run rẩy, một tiếng rên nhỏ thoát ra.  

 

Lúc ấy, giọng nhàn nhạt của nàng vang lên:  

 

“Đứng dậy đi.”  

 

Ta vẫn quỳ bất .  

 

Một tiếng thở dài khẽ khàng vọng lại từ trên cao.  

 

Nàng :  

 

“Như ý nguyện của .”  

 

Vẫn là câu ấy, giống như đêm qua.  

 

****

 

Cha ta vô cùng kinh ngạc khi biết ta có thể thuyết phục Trưởng công chúa.  

 

Nhưng ông tin ta, như kiếp trước.  

 

Ta chọn ai, ông sẽ dốc toàn bộ sức lực của nhà họ Cố để ủng hộ người đó.  

 

Cha ta, một võ tướng lừng danh, từng cùng tổ tiên chinh chiến lập quốc, cầm binh quyền trọng yếu trong tay. Nếu không, kiếp trước Lý Ký đã chẳng đợi đến lúc đăng cơ mới tiêu diệt cả Cố phủ.  

 

***

 

Ngôi vị chí cao, trên thực tế, phần lớn đã nằm trong tay Lý Diễm, dường như nàng lại chẳng lấy gì vui vẻ.  

 

Có đôi lần, ta thấy nàng thất thần ta, không rõ nàng đang ta, hay qua ta mà ngắm ai khác.  

 

***

 

Trong khi đó, vì hành hỗn loạn của Thái tử, ngay cả dòng họ bên ngoại của Hoàng hậu cũng xa lánh hắn.  

 

Dù có ngu ngốc đến đâu, Lý Ký cũng bắt đầu nhận ra vấn đề.  

 

Nhưng hắn vẫn ôm ảo tưởng, đến mức khi Quý phi đưa Tiểu hoàng tử đến cung Hoàng hậu, hắn dám công khai chống đối.  

 

***

 

Từ đó, Hoàng hậu cạn kiệt chút cảm cuối cùng dành cho hắn, lập tức quỳ ngoài điện, vài canh giờ cũng không thèm gọi hắn dậy.  

 

Trong hậu cung, đa phần là kẻ a dua xu thời, Sở Sở vẫn tìm đến vì Thái tử.  

 

Nhớ đến việc nàng từng nhắc nhở ta trong cung yến, ta bảo người hầu cho nàng vào.  

 

***

 

Dù đã nghi ngờ Sở Sở cũng trọng sinh, khi nghe chính miệng nàng thừa nhận, ta vẫn không khỏi nhướn mày ngạc nhiên.  

 

“Chiêu Chiêu Tiểu thư.”  

 

Đôi mắt nàng ngập tràn đau thương:  

 

“Hôm đó ta nghe tin, đã vội vã chạy tới, vẫn chậm một bước.”  

 

***

 

Ta khẽ nhếch môi , không đáp.  

 

Kiếp trước, ta chọn cứu nàng khỏi tay Hoàng hậu, không hối hận.  

 

Chỉ hối tiếc vì đã nhầm Lý Ký, khiến gia đình ta chịu liên lụy.  

 

*

 

“Ta biết, Chiêu Chiêu tiểu thư cũng đã trở lại. Hiện giờ Thái tử gặp cảnh khốn cùng, tất cả đều do tiểu thư nên. Ta… ta chỉ cầu xin tiểu thư, có thể nương tay, để lại cho Thái tử một con đường sống.”  

 

*

 

Dường như nàng cũng biết điều đó là không thể, đôi mắt đỏ như máu, lệ rơi lã chã.  

 

Mỹ nhân rơi lệ, quả khiến người ta lòng trắc ẩn.  

 

Nhưng ta chỉ lắc đầu.  

 

*

 

“Vậy thì, ta muốn đánh cược với một lần.”  

 

Ta chậm rãi đẩy một bức thư đến trước mặt Sở Sở.  

 

“Cô hãy đưa cái này cho Thái tử, rằng… người của Định Bắc Hầu đã trao nó cho .”  

 

Nhìn bóng dáng run rẩy của nàng, ta lạnh lùng nở một nụ sắc lạnh:  

 

“Nếu hắn đọc xong lá thư mà lựa chọn đưa nàng rời xa nơi này, ta sẽ tha cho hắn.”  

 

Sở Sở nghiến răng cầm lấy lá thư rời đi.  

 

*

 

Ta bóng nàng loạng choạng, khẽ thở dài.  

 

Người tâm trí bất ổn như , lần này e rằng phải chịu một trận đau khổ đến tận xương tủy.  

 

Theo tin tức từ tai mắt trong cung, đêm đó Đông cung chìm trong yên lặng suốt cả đêm.  

 

Còn Sở Sở, đã bị giam lỏng trong Đông cung.  

 

*

 

Ta đốt lá thư vào lò lửa, sau đó sai người gửi tin cho Lý Diễm.  

 

Định Bắc Hầu có quan hệ mật thiết với mẫu tộc của Lý Diễm.  

 

Không ai biết rằng mẫu thân của Trưởng công chúa, người đã khuất, còn có một nghĩa huynh đang nắm giữ binh quyền ở Lũng Nam.  

 

Chính vì có sự tồn tại của Định Bắc Hầu mà Thành Đế mới dung túng cho võ tướng ngày càng lớn mạnh, nhằm đối kháng với Định Bắc Hầu.  

 

*

 

Lá mật thư gửi cho Thái tử chỉ là một bức thư giả mạo của Định Bắc Hầu, với nội dung ngụ ý muốn kết giao. Thái tử như người c.h.ế.t đuối vớ cọc, lập tức bám lấy không buông.  

 

Kết quả, tất nhiên không có bất ngờ gì xảy ra.  

 

*

 

Nhưng điều ta không ngờ tới là Thái tử, kẻ từng coi Sở Sở như mạng sống, vì ngôi vị kia mà sẵn sàng đưa nàng đến phủ Định Bắc Hầu ấm giường.  

 

“Sở Sở, nàng giúp ta lần này đi. Chờ khi ta lên ngôi, ta nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t Định Bắc Hầu, đón nàng về Hoàng hậu.”  

 

Nghe người đưa tin kể lại với vẻ sinh như thật, ta hiếm hoi giữ im lặng một lúc.  

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...