Nhân Vật Phản Diện [...] – Chương 6

Từ sau khi biết thái tử đối tốt với ta, Du Phi Lâm liên tục khó dễ ta, cố ý ta khó coi.

Hôm nay bảo ta viết thơ, ngày mai bảo ta vẽ tranh, ta không tốt, nàng sẽ gọi mọi người trong cung đến chế giễu ta.

Sau khi Triệu Bách Khanh biết , mắng ta ngu xuẩn: “Ngươi chết rồi sao? Nàng ta khó dễ ngươi, ngươi không biết đánh trả lại sao?”

Ta không muốn đánh trả, ta không muốn, cái tính ôn hòa như ta khiến ta rất khó tranh sủng.

Huống chi ta có thể hiểu , Du Phi Lâm thái tử hơn ta nhiều, nàng đợi thái tử rất nhiều năm đều không có của hắn ta, ta cũng .

Sao lại thiếu kiên nhẫn ?

Một đời này, thái tử còn chưa gặp Mục Đình Đình, nếu gặp , hắn ta đương nhiên sẽ nàng.

Đối mặt với Triệu Bách Khanh lạnh lùng sắc bén, ta lấy ra một khối mực còn nguyên từ trong tay áo: “Đây là tác phẩm tiểu nhân vừa lòng nhất mấy ngày gần đây, tên là [Cam Ngâm], cầu thất điện hạ vui lòng nhận cho.”

Ta mất nửa tháng mới chế ra Cam Ngâm, dùng Tùng Yên lâu năm, keo dán con nai, dùng vỏ cam và vỏ quất ủ với nước tuyết.

Thời tiết giữa hè, ngửi một cái thấm vào tim phổi, tươi mát đáng , viết lên giấy, mỗi chữ đều chứa đựng hương thơm của quả cam.

Triệu Bách Khanh lạnh, ước lượng thỏi mực Cam Ngâm của ta: “Ngươi lấy cái này để hối lộ hoàng tử? Hoàng tử nào chịu nhận hối lộ của ngươi!”

Hắn vung tay, ném Cam Ngâm vào một góc: “Trả lời ta, sao ngươi vẫn luôn mang cái bộ dạng yếu đuối mặc người ức hiếp?”

Ta cắn môi, cố nén không cho nước mắt rơi, cố gắng ngụy biện: “Ta bởi vì…… Bởi vì thái tử điện hạ không thích nữ tử tranh giành đấu đá……”

Sắc mặt Triệu Bách Khanh hơi nguôi giận, giọng hòa hoãn: “Cũng đúng, Triệu Quân Nghiêu trời sinh là một kẻ si , xem Mục Đình Đình là của cuộc đời, Mục Đình Đình tâm cơ thâm sâu, bề ngoài sẽ không tranh giành cảm, hiểu rõ trong tối cần dùng ám chiêu……”

Ta không nhịn chửi thầm, hắn hiểu về Mục Đình Đình như , bởi vì hắn và Mục Đình Đình là cùng một loại người.

Triệu Bách Khanh đột nhiên cao giọng: “Cái biểu đó của ngươi là ý gì?”

“Hả?” Ta bừng tỉnh hoàn hồn, có ý muốn ngụy biện, hắn tức giận : “Còn muốn dối?”

Trong ánh mắt trong trẻo sắc bén của hắn, ta không thể nào che giấu , nơm nớp lo sợ, ra lời đồn 33 kiếp trước.

“Cái gì?” Triệu Bách Khanh bị tức đến bật : “Ta lợi dụng Mục Đình Đình? Nực , để lên hoàng đế ta còn cần phải lợi dụng nữ tử? Ngươi xem thường ta như ?”

Theo như lời của hắn, cho dù là đời trước hay là đời trước trước…… Hắn trước nay đều không có quen Mục Đình Đình.

“Nhưng mà đời này cần phải quen biết, nàng ta biết cái gì, ngươi đều cần phải học cho bằng , ngươi phải thay nàng ta có của Triệu Quân Nghiêu.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...