Lúc ta bế quan tu luyện, vị hôn phu Dung Giác của ta đã hủy bỏ hôn ước với ta, nghênh thú tiểu sư muội của ta. Ngày họ thành thân, ta xuất quan, sư huynh đệ khuyên can ta. Họ nói Dung Giác và sư muội là mối lương duyên trời định, chỉ có họ kết hợp mới có thể sinh ra thần thai. Nhưng ta vẫn một mình một kiếm xông lên Vô Hà Phong. Dung Giác giận dữ mắng ta: “Minh Hoa! Ngươi đừng có ghen tuông không biết chừng mực như vậy!” Hắn vừa dứt lời, ta liền cầm kiếm xé nát khăn voan đỏ của sư muội, ném xuống chân hắn. “Sư muội ta thiên tư trác tuyệt, là đệ nhất thiên tài Cửu Châu, ngươi cũng xứng cưới nàng sao?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?