Nhà Tôi Không Ăn [...] – Chương 5

12

Tôi không với ta rằng tối qua tôi đã đánh ta một trận qua lớp chăn.

Chỉ bảo rằng có lẽ do đêm qua “quá nhiệt ” nên ta mới thấy đau nhức toàn thân.

Anh ta im lặng một hồi qua điện thoại.

Tôi giả vờ không nhận ra sự khác thường, ân cần nhắc nhở ta:

“Đầu giường có một cốc nước, nhớ uống nhé.”

Đó là nước tôi đã cẩn thận pha từ… bồn cầu.

Buổi sáng tôi không đi , mà ở nhà chờ xem kịch vui.

13

Tôi đã mua chuộc một đồng nghiệp của Tôn Kiệt là chị Lý, để trà trộn vào nhóm chat của đồng nghiệp hắn.

Canh đúng giờ nghỉ trưa, tôi bắt đầu thực hiện màn báo thù của mình.

“Chào mọi người, tôi là của Tôn Kiệt. Hôm nay tôi muốn vạch trần một bộ mặt khác của ta mà mọi người chưa biết.

“Tôn Kiệt là một kẻ lừa đảo trong hôn nhân. Dù biết rõ xu hướng tính dục của mình là đồng tính, ta vẫn cố ý tiếp cận tôi, cùng gia đình ép tôi kết hôn. Bằng những thủ đoạn hèn hạ này, ta đã lừa gạt cảm của tôi. Không chỉ , ta còn sống buông thả, thường xuyên qua lại tại các quán bar và tụ tập với nhiều người đàn ông khác, tổn hình ảnh của một công chức.”

Sau khi soạn xong tin nhắn, tôi đính kèm những hình ảnh đã chuẩn bị từ trước và gửi vào nhóm chat.

Trong ảnh, Tôn Kiệt và một chàng trai có những cử chỉ thân mật, hai người đan tay vào nhau. Trên ngực họ có hình xăm giống nhau, cả hai đều đeo dây chuyền màu đỏ giống hệt nhau…

Chỉ cần thoáng qua, ai cũng nhận ra ngay sự “khác biệt” trong mối quan hệ này.

Nhờ có Đặng Chí Cương, tôi mới tìm tài khoản Weibo của Trương Trí Sâm.

Weibo đó là tài khoản phụ, ghi lại những khoảnh khắc đời thường giữa Trương Trí Sâm và Tôn Kiệt.

Tôi cố ý để lại một bình luận trong phần nhận xét của cậu ta: “Bạn trai tôi cũng có hình xăm này trên ngực.”

Không ngờ cậu ta lập tức nhắn tin, cầu kết WeChat với tôi.

Tôi biết rõ cậu ta luôn âm thầm theo dõi tôi.

Mỗi bài đăng khoe cảm trên mạng xã hội của tôi trước đây đều là những cái bẫy tôi chuẩn bị cẩn thận để dụ cậu ta mắc câu.

Quả nhiên, tin nhắn và hình ảnh tôi gửi đã nổ tung nhóm chat.

Tôn Kiệt phản ứng rất nhanh, ngay lập tức gọi điện cho tôi, tức giận cầu tôi xóa bài.

Tôi bình thản chặn số của ta.

Không còn cách nào khác, ta phải vào nhóm chat để giải thích:

“Bạn tôi đang giận dỗi thôi, mọi người xem cho vui, đừng tin gì.”

Tôi chẳng gì cả, chỉ yên lặng xem ta vùng vẫy trong tuyệt vọng.

Bởi tôi biết, ngay sau đó sẽ có người vạch trần ta.

Đang lướt mạng thì chị Lý – đồng nghiệp cùng văn phòng với hắn – gửi cho tôi một video kèm tin nhắn:

“Đánh nhau rồi!”

Hóa ra, Trương Trí Sâm đã xem bài đăng của tôi, trưa hôm nay liền đến thẳng cơ quan của Tôn Kiệt để chất vấn.

Trong lúc Tôn Kiệt đang rối ren vì những tin đồn, ta đã không kiềm chế mà bật lại.

Hai người cãi cọ một hồi rồi lao vào đánh nhau.

Trong video, Trương Trí Sâm thẳng vào mặt Tôn Kiệt, khiến ta ngã sõng soài dưới đất, vừa chửi vừa đánh:

“Anh chỉ định giỡn với con nhỏ đó, giờ lại định cùng nó chuyển vào Nam định cư.

“Anh lừa tôi bao lâu nay, chắc thấy mình giỏi lắm đúng không?

“Ở ngoài thì giả vờ đàn ông, quên mất bản chất của mình rồi à?”

Chị Lý kể lại mọi chuyện rất sinh , không bỏ sót một chi tiết nào trong cuộc ẩu đả giữa hai người.

Chị rằng Tôn Kiệt bị đánh gục dưới đất, đến mức không thể đứng dậy nổi.

Nhưng như vẫn chưa đủ.

Vài vết thương ngoài da không thể bù đắp cho những tổn thương tinh thần mà ta ra cho tôi.

Tôi biết, chỉ với những hành vi phạm đạo đức, Tôn Kiệt sẽ không bị xử lý nặng.

Cùng lắm là bị sa thải.

Nếu muốn hủy hoại ta hoàn toàn, phải có một đòn thật mạnh.

Tôi nhanh chóng soạn tin nhắn, rồi ném thêm một quả “bom tấn” vào nhóm chat:

“Tôi chính thức tố cáo Tôn Kiệt lạm dụng chức quyền và thực hiện hành vi gian lận, dẫn đến việc giảm thu thuế, thất thoát cho nhà nước hơn một triệu nhân dân tệ. Hy vọng cơ quan có thẩm quyền sẽ xử lý nghiêm vụ việc này.”

Tôn Kiệt là nhân viên thuế vụ. Anh ta đã lợi dụng chức vụ để phê duyệt tài liệu kê khai thuế dù biết rõ chúng là giả mạo, chỉ vì nhận lợi ích cá nhân từ đối phương.

Lần này, không chỉ là bị sa thải đơn thuần.

Anh ta chắc chắn phải ngồi tù.

14

Hôm sau, Tôn Kiệt bị Ủy ban Giám sát dẫn đi.

Bố mẹ ta cũng không còn giả vờ cao ngạo nữa, lập tức tìm đến tôi, mắng chửi không tiếc lời.

Họ rằng chính tôi đã hủy hoại con trai họ.

Tôi đoán, sự tức giận của họ không hoàn toàn vì Tôn Kiệt.

Phần lớn là vì chính bản thân họ.

Tin tức lan truyền rất nhanh, chuyện Tôn Kiệt đồng tính, ngoại và lừa hôn chắc chắn đã đến tai đồng nghiệp của bố mẹ ta.

Hai người họ trước nay luôn tỏ ra cao cao tại thượng, chưa từng ai bằng nửa con mắt.

Giờ đây, khi chuyện vỡ lở, họ bị mọi người xung quanh quay lưng.

Ngay cả những nhân viên mới trong cơ quan cũng không ngần ngại xấu họ sau lưng.

Không chịu nổi áp lực, họ đổ hết mọi oán hận lên đầu tôi.

Nhưng với loại người như họ, tôi không buồn phí sức.

Ngay từ ngày Tôn Kiệt gặp chuyện, tôi đã gửi tin nhắn cho Trương Trí Sâm, với cậu ta rằng Tôn Kiệt bị HIV.

Bố mẹ Tôn Kiệt chỉ tìm tôi một lần, sau đó không dám xuất hiện trước mặt tôi nữa.

Tôi biết ngay, Trương Trí Sâm cũng đã “dính chưởng.”

Không thể tìm Tôn Kiệt để tính sổ, Trương Trí Sâm quay sang trả thù bố mẹ ta.

Nghe , cậu ta mang hành lý đến ở thẳng tại nhà Tôn Kiệt, cầu họ phải chăm sóc và lo liệu mọi sinh hoạt của mình.

Ban đầu, bố mẹ Tôn Kiệt định gọi cảnh sát đuổi cậu ta đi, Trương Trí Sâm lại khai rõ mối quan hệ cảm với Tôn Kiệt trước mặt cảnh sát.

Thậm chí, cậu ta còn đưa ra hàng loạt hình ảnh riêng tư bằng chứng.

Cảnh sát cũng không thể xử lý việc gia đình kiểu này, chỉ có thể trung gian hòa giải.

Kết quả điều tra vụ án của Tôn Kiệt nhanh chóng công bố.

Anh ta đã lợi dụng chức vụ để nhận hối lộ, tổng cộng lên tới 600.000 nhân dân tệ.

Không chỉ bị kết án tù, ta còn phải hoàn trả toàn bộ số tiền nhận hối lộ.

Tham nhũng, hối lộ, nhiễm HIV, lừa hôn…

Nhờ “ơn” Tôn Kiệt, cặp bố mẹ vốn cao ngạo của ta giờ chẳng khác gì chuột cống trong cống rãnh, bị người khác xa lánh ở cơ quan, bị hàng xóm chỉ trỏ và chửi bới.

Lần cuối cùng tôi nghe tin về họ là một tháng sau khi Tôn Kiệt vào tù.

Theo lời Đặng Chí Cương, bố mẹ Tôn Kiệt đã chết.

Bị bởi Trương Trí Sâm.

Sau khi bị nhiễm HIV, dưới áp lực tâm lý khủng khiếp, Trương Trí Sâm đã trở nên bất ổn về tinh thần, thường xuyên nổi giận vô cớ.

Bố mẹ Tôn Kiệt chẳng những không xoa dịu hình mà còn đổ thêm dầu vào lửa, ngày ngày nhục mạ và chế giễu xu hướng tính dục của cậu ta.

Sự căm hận vốn dành cho Tôn Kiệt giờ đây đã chuyển sang bố mẹ ta.

Trương Trí Sâm lén bỏ thuốc ngủ vào nước của họ, chờ đến khi họ ngủ say thì dùng gối bịt chết cả hai.

Sau đó, cậu ta nhảy lầu tự sát.

Nghe những chuyện này, lòng tôi không gợn sóng.

Gia đình đó, không một ai đáng thương cả.

Kết cục hôm nay của họ hoàn toàn là do họ tự chuốc lấy.

Hoàn

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...