(Văn án) Xuyên không về thời cổ đại đến năm thứ mười ba, ta trở thành nha hoàn thân cận của Hạ Xuân Phong. Ngày Hạ Xuân Phong bị từ hôn, ta ở bên hắn cả đêm, cùng nhau mua say. Ngày Hạ gia bị tịch biên, ta nắm lấy tay hắn, kiên định trao cho hắn một mái nhà thứ hai. Sau này, hắn nhập triều làm Tể tướng, thay Hạ gia rửa sạch nỗi oan. Thánh thượng thậm chí muốn gả công chúa được sủng ái nhất cho hắn, nhưng hắn lại từ chối. “Cả đời này, trong lòng của Hạ Xuân Phong chỉ có mình Thẩm Ly.” Ta dở khóc dở cười: “Ta chẳng qua chỉ là một nha hoàn” Nhưng ai nói, nha hoàn thì không thể làm chủ mẫu?
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?