Nhà Cưới Ghi Tên [...] – Chương 1

Tình cờ tôi phát hiện ra trai đem giấy tờ căn nhà cưới sang tên cho bố mẹ ta.

Anh ta giải thích: bố mẹ bỏ tiền đặt cọc, sau cưới thì chúng tôi cùng trả góp, như áp lực sẽ nhẹ hơn, và bố mẹ cũng là vì nghĩ cho chúng tôi.

Tôi hỏi thẳng:

“Nhà không ghi tên tôi, thì tôi trả góp gì?”

Anh ta trả lời như thể tôi vô lý:

“Em ở đây thì đỡ phải nhà rồi, chẳng lẽ em muốn xách vali vào ở mà không bỏ đồng nào?”

Tức quá, tôi quyết định trả tiền một lần, mua hẳn căn khác đứng tên mình.

Không ngờ chuyện này lại chọc vào ổ kiến lửa bên nhà họ.

1

“Trần Dũng, tại sao nhà cưới của chúng ta lại ghi tên bố mẹ ?”

Tôi cầm sổ đỏ hỏi thẳng, không hiểu nổi:

“Chẳng phải trước đây mình bàn là cùng bỏ tiền đặt cọc, sau cưới cùng trả góp sao?”

Anh ta thoáng chột dạ:

“Gia Gia, bố mẹ sau cưới sẽ ở chung với mình, ghi tên họ để ông bà yên tâm hơn.”

Tôi sững người:

“Ở chung? Không phải trước giờ là chỉ hai đứa thôi à? Đã đổi ý cũng không thèm bàn với tôi?”

Anh ta hờ hững:

“Bố mẹ nuôi khổ cực, giờ già rồi muốn sống cùng con trai. Em vốn là người hiếu thảo, chắc sẽ hiểu mà.”

Tôi nghẹn họng, vừa bực vừa buồn — đã lật kèo lại còn đội mũ “hiếu thảo” lên đầu tôi.

“Vậy tôi nhượng bộ, bố mẹ ở chung cũng , nhà phải đứng tên cả hai.”

Anh ta lập tức phản bác:

“Ghi tên ai quan trọng thế sao? Họ là bố mẹ ruột , em cần gì phải tranh?”

Tôi hít sâu, cố bình tĩnh:

“Nhà của hai vợ chồng, cùng bỏ tiền đặt cọc, cùng trả góp, thì ghi tên cả hai là lẽ đương nhiên.

Bố mẹ không bỏ đồng nào, mà lại ghi tên họ — cái lý đó ở đâu ra?”

2

Nghe tôi , Trần Dũng thở phào:

“Ồ, ra em nghĩ thế. Anh biết em hiếu thảo mà, bố mẹ không nhầm người.”

Anh ta lấp liếm:

“Thực ra bố mẹ đã bỏ tiền đặt cọc rồi, mình chỉ cần trả góp thôi.”

Tôi sững lại:

“Cái này cũng không bàn với tôi? Tôi đã dành dụm bao lâu chỉ để trả tiền nhà cưới.”

Anh ta nắm tay tôi, ra vẻ thương :

“Bố mẹ là để giảm gánh nặng cho mình, em chỉ cần trả góp là …”

Tôi cắt ngang:

“Đã là tiền của bố mẹ , ghi tên bố mẹ , thì tự trả góp đi. Sao bắt tôi trả?”

Anh ta như lẽ đương nhiên:

“Anh lương tháng bốn triệu, sao trả nổi. Em không chia sẻ thì sao gánh ?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...