Nhà Chồng Xấu Từ [...] – Chương 7

7

 

Thấy , mẹ chồng càng phấn khích, quay sang trách móc tôi:

 

"Nhìn đi, rõ ràng Hồng Hồng đang phản đối! Chắc chắn là bảo mẫu này đã ngược đãi con bé, tại sao không nghĩ cho con mình?"

 

Trẻ con khóc là vì ai chứ?

 

Tôi ra hiệu cho bảo mẫu – chị Lưu, chị lập tức tác như định giành lấy bé để thu hút sự ý của mẹ chồng.

 

Nhân lúc đó, tôi nhanh tay ôm lấy bé và dỗ dành, đồng thời mỉa mai:

 

"Thật không ngờ ! Chính vì ông bà ngược đãi cháu nên tôi mới bảo mẫu! Tưởng chỉ cần vài câu là có thể lật ngược trắng đen sao?"

 

Lần này, đừng hòng tôi nhịn như trước nữa.

 

Cuộc cãi vã của chúng tôi náo loạn cả khu nhà. Bà cụ đối diện đứng ngoài hành lang xem kịch vui, trong khi một đứa trẻ khác thò đầu ra từ sau cửa trộm.

 

Mẹ chồng nghe liền giả vờ ôm ngực, ngồi sụp xuống, than thở:

 

"Ôi trời ơi, con dâu muốn đuổi bố mẹ chồng, bịa đủ thứ chuyện! Thật là hết phép tắc!"

 

Bố chồng có lẽ sợ tôi lôi chuyện xấu của ông ra, vội vàng kéo tôi vào nhà, miệng thì trách:

 

"Làm loạn ngoài cửa không sợ mất mặt à?"

 

Chị Lưu rất chu đáo, luôn chắn trước để đảm bảo Hồng Hồng không bị va đập.

 

Sợ con bị thương, tôi nhanh chóng vào nhà vẫn không quên buông lời cay độc:

 

"Các người không thấy xấu hổ, sao tôi phải ngại? Biết lý do vì sao tôi muốn đuổi ông bà về quê không? Chính bà đã lén lấy sữa mẹ của con tôi cho ông uống, còn bóp con bé bầm tím khắp người, có đúng không?"

 

Vừa xong, tôi đóng sập cửa lại. Thấy tôi tỏ thái độ cứng rắn, mẹ chồng lập tức bỏ luôn màn kịch, chống nạnh mắng chửi:

 

"Con tiện nhân kia! Suốt ngày chỉ biết hoại cảm mẹ con chúng ta! Kiếp trước tôi gì sai mà phải có đứa con dâu như ?"

 

Bà lão này quả thật giỏi cãi cùn, đôi co với bà chỉ tổ hạ thấp trí tuệ của mình.

 

Tôi không muốn phí thời gian với bà ta.

 

Sau khi đặt bé Hồng Hồng vào tay chị Lưu, tôi bước tới, ghì cổ mẹ chồng và thì thầm:

 

"Bà không về quê sớm mà xem, gia sản nhà bà sắp bị con hồ ly tinh kia vét sạch rồi."

 

"Cô cái gì?" – Mẹ chồng ngẩn ra, nghi hoặc tôi.

 

Tôi lấy điện thoại ra, cho bà xem những bức ảnh tôi đã chụp ở nhà họ Châu.

 

"Đây, lúc con đàn bà đó ôm đồ chạy khỏi nhà bà, tôi cờ chụp lại ."

 

"Còn đây là cảnh trong nhà bà lúc đó. Thấy có gì bất thường không?"

 

Tôi tiếp tục:

 

"Trước khi bà toan tính chuyện người khác, lo quản cho kỹ cái nhà của mình đã. Ông chồng bà đâu chỉ thích uống sữa của con dâu thôi đâu."

 

Tôi lướt tiếp vài ảnh, cho bà xem bức hình sốc nhất.

 

Mẹ chồng trợn trừng mắt, không tin nổi:

 

"Không… không thể nào!"

 

Trong ảnh là bố chồng, hoàn toàn khỏa thân, đang há miệng nằm trên giường. Một người phụ nữ đang ngồi xổm trên ông, tiểu tiện ngay vào miệng ông ta.

 

Dù chỉ thấy lưng của người phụ nữ, khuôn mặt của người đàn ông lộ ra rõ ràng – đó chính là bố chồng.

 

Đây là bức ảnh mà mặc đồ da gửi cho tôi.

 

Tôi gửi toàn bộ những bức ảnh này qua WeChat cho mẹ chồng và bình thản nhắc nhở:

 

"Đây là chuyện mới xảy ra. Tôi vừa công tác gần quê bà, tiện ghé qua xem thì bắt gặp cảnh này."

 

"À, còn nữa, đây là ảnh một người có sở thích đặc biệt gửi cho tôi. Bố chồng bà đúng là tay chơi lão luyện – ở thành phố lạ còn tìm chỗ vui vẻ, huống hồ ở quê nhà."

 

"Còn chuyện bà quen Lili thế nào, chắc không cần tôi phải ra nhỉ?"
 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...