Nhà Chồng Xấu Từ [...] – Chương 5

5

 

Nghe câu hỏi của tôi, Châu Quân lạnh:

 

“Danh dự ư? Cô ta gì có danh dự. Cả công ty đều biết ta từng tiếp viên, còn bị sếp bao nuôi và thai.”

 

Nghe , tôi lập tức hiểu ra. Tôi từng gặp sếp của Châu Quân – một gã trung niên béo phệ và gian xảo.

 

Lili có thể bình thản đi trong cảnh đó, đủ cho thấy ta không biết xấu hổ đến mức nào.

 

Khi chúng tôi gặp ta, Lili mặc chiếc váy bó sát, khoe khéo đường cong hoàn hảo.

 

Cô ta đứng tựa vào khung cửa, dáng vẻ đầy quyến rũ.

 

Nhưng khi thấy tôi, ánh mắt ta khẽ dao .

 

“Ồ, sinh rồi đấy à?” – Tôi mỉa mai.

 

“Chị gì thế? Em không hiểu.” – Lili cố gắng chối.

 

Nếu ta không có thái độ khiêu khích đó, có lẽ tôi đã bỏ qua cho.

 

Nhưng bây giờ, tôi lấy điện thoại ra, bật đoạn ghi âm lên và ta mỉm .

 

Khi đoạn ghi âm đến câu: "Chúng tôi còn chưa rời khỏi thành phố này," vẻ ngượng ngùng trên mặt Lili đã hoàn toàn biến mất.

 

"Thật ra thì, chuyện nhà các người liên quan gì đến tôi? Không phải tự không mẹ chồng ưa thích mà ra chuyện này sao?"

 

Lili không những không cảm thấy hối lỗi, mà còn thản nhiên quay sang với Châu Quân:

"Anh Quân, nếu không phải em quen với ông nhà và thích , thì em tưởng em vui vẻ thế này à?"

 

Nghe , tôi giật mình – quen với bố chồng?

 

Nhưng tôi giữ vẻ bình tĩnh:

 

"Nếu đã không thích, ơn đừng mang kiểu ‘dịch vụ đặc biệt’ của ra trước mặt người khác."

 

Nói xong, tôi nhanh chóng lấy lại điện thoại của Châu Quân từ tay Lili và nhét trả điện thoại của ta vào tay . Sau đó, tôi cùng chồng quay trở lại khách sạn.

 

Vì cảm thấy vô cùng hổ thẹn với hành của bố mẹ mình và sự đám của Lili, Châu Quân không phản đối khi tôi dùng điện thoại của để vạch trần Lili trong nhóm công việc của .

 

Thực ra, nhóm việc đó không hề có Lili.

 

Tối hôm đó, Châu Quân còn kể cho tôi nghe tất cả những chuyện gia đình mà trước đây chưa từng kỹ.

 

"Trước khi bố mẹ đến, đã dặn đi dặn lại, và họ cũng hứa không gì quá đáng. Xem ra vẫn quá ngây thơ rồi."

 

Tôi mới hiểu rằng để lớn lên ngay thẳng trong một gia đình như quả là điều không dễ dàng với Châu Quân.

 

Anh cũng nhiều lần đề nghị tôi về nhà mẹ đẻ, rằng nếu bố mẹ không chịu về quê sau chuyến công tác, sẽ tự giải quyết.

 

Tôi đồng ý ngay, vì với tôi, tránh rắc rối là tốt nhất.

 

Không ngờ chỉ vừa về đến nhà mẹ đẻ, tôi đã nhận điện thoại từ hàng xóm thân thiết.

 

"Chị Giao, chị đi đâu rồi?"

 

"Sao thế?"

 

Tôi từng giúp khi suýt té ngã lúc mang thai, và từ đó chúng tôi thân thiết như chị em.

 

"Bố mẹ chồng chị thật quá đáng, cả ngày nay họ đi khắp khu xấu chị."

 

"Họ chị ngược đãi họ, chê bai dù họ vất vả chăm cháu. Còn chị là hồ ly tinh, quyến rũ con trai họ đến mức không cần cha mẹ nữa và đang tìm cách đuổi họ đi."

 

"Họ còn bịa rằng chị ra ngoài chơi bời mỗi ngày, không thèm về nhà."

 

Xem ra đây là chiêu trò của bố mẹ chồng sau khi Châu Quân cầu họ về quê.

 

Tôi cúp máy, quyết định không thể nhịn nữa. Những kẻ như thế này phải dạy cho một bài học mới biết sợ.

 

Tôi lập tức lên mạng tìm kiếm trên một số trang web và mất nửa ngày để liên hệ với một người phụ nữ chuyên "dịch vụ đặc biệt."

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...