4
Nhìn vẻ mặt suy tư của tôi, Châu Quân liền kéo tay tôi, vội vàng :
“Chúng ta đi tìm ta đối chất ngay bây giờ!”
“Tôi tin . Nhưng trước khi đi, tôi cần với về chuyện của bố mẹ .”
Nghe tôi rằng mình tin , Châu Quân mới dần bình tĩnh lại, vẻ căng thẳng trên mặt cũng dịu đi.
“Em đi.”
Tôi kể lại toàn bộ những gì đã xảy ra vào buổi sáng, ngoại trừ việc lắp camera. Nghe xong, gương mặt ta tối sầm lại, lông mày nhíu chặt hơn bao giờ hết.
Sau một lúc suy nghĩ, Châu Quân :
“Bây giờ em gọi cho mẹ và kể lại chuyện này, xem bà phản ứng thế nào.”
Cách xử lý của Châu Quân khiến tôi hơi bất ngờ cũng hợp lý.
Anh ta vừa đủ thông minh để giữ bình tĩnh, đồng thời vẫn có chút hy vọng rằng mẹ mình sẽ không ra chuyện đó.
Tôi rất mừng vì mình đã không nhầm người, và cũng khá chắc rằng mẹ ta đã nhúng tay vào vụ này.
Quả nhiên, sau vài tiếng chuông, bà ta bắt máy.
“Alo, Xuân Giao, đưa con bé đi đâu ? Tối rồi còn ra ngoài chơi bời cái gì…”
Giọng bà ta nghe có vẻ lo lắng, tôi biết bà chỉ đang chờ đợi tôi nổi giận.
Tôi liền hét lên:
“Mẹ! Châu Quân ngoại đấy, mẹ biết không? Mẹ phải đòi lại công bằng cho con!”
Sau khi xong, tôi tự hỏi liệu màn diễn của mình có quá lố không. Nhưng may thay, bà ta không nhận ra đây là cuộc gọi công khai và Châu Quân đang đứng bên cạnh nghe hết.
“Cái gì? Ấy, đàn ông xã giao bên ngoài, lâu lâu vui chơi một chút chẳng phải là bình thường sao?”
Tôi và Châu Quân nhau, tôi lại tiếp tục quát:
“Vui chơi? Cô ta không chỉ có thai mà sắp sinh rồi!”
“Sắp sinh? Dù sao đó cũng là một sinh mạng, đúng không?” – Giọng bà ta lộ rõ sự vui mừng.
“Hay thế này đi, dù sao con cũng không sinh thêm nữa, đứa bé này sẽ giúp gia đình mình đủ nếp đủ tẻ.”
Ngay lập tức, tôi vào biểu cảm của Châu Quân.
Mẹ ta thật trơ trẽn, không chừa cho mình chút đường lui nào.
Gương mặt Châu Quân đen như đáy nồi, mắt đỏ hoe, mạch máu nổi lên trên trán.
Anh ta hét lên, không để bà thêm lời nào:
“Mẹ! Mẹ ghét con hạnh phúc đến sao? Chúng con ly hôn thì mẹ gì chứ?”
Đúng , Châu Quân còn có một trai đã ly hôn.
Và rõ ràng mẹ ta cũng đang cố ép chúng tôi ly hôn.
Thứ nhất, tôi chưa hề đứa bé là trai hay , bà ta lại nhắc đến “đủ nếp đủ tẻ”, cho thấy bà và Lili đã thông đồng với nhau.
Thứ hai, thời nay gì còn chuyện “bỏ mẹ giữ con” như thế nữa?
Nghe thấy giọng của Châu Quân, bà ta lập tức hoảng hốt.
“Quân, Quân à? Mẹ… mẹ chỉ với vợ con thôi, sao con lại nghiêm túc thế…”
Châu Quân không đợi bà giải thích thêm, lập tức tắt máy rồi quay sang xin lỗi tôi.
“Giao Giao, xin lỗi. Anh không ngờ bà ấy lại ra chuyện như . Chúng ta sẽ bảo mẫu, sẽ bảo họ về quê.”
Lời của Châu Quân khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm.
Dù bố mẹ thế nào, tôi kết hôn với Châu Quân, và người tôi sẽ sống cùng cả đời là .
Chỉ cần đứng về phía tôi, không có khó khăn nào mà chúng tôi không vượt qua .
Đây cũng là lý do tôi luôn nhẫn nhịn trước những trò khó dễ của bố mẹ chồng.
Tôi tựa đầu vào ngực Châu Quân và khẽ :
“Em biết mà, em không lấy nhầm người.”
Sau đó, chúng tôi cùng đi tìm Lili để lấy lại điện thoại và rõ sự việc.
“Anh không hiểu, ta bôi nhọ danh dự của mình để vu khống , rốt cuộc lợi gì?”
Bạn thấy sao?