Nguyện Vì Em Mà [...] – Chương 7

Chờ tôi tỉnh táo lại, tôi đã nằm trên một chiếc giường lớn, trong phòng tắm truyền tới tiếng tắm gội.

Tôi cố chống người dậy, trông thấy một người đang tắm rửa trong phòng tắm.

Bóng lưng của ta tương tự với Thẩm Chất Dã, tôi biết, ta không phải Thẩm Chất Dã, trên lưng ta không có vết bớt hình hoa sen.

Người đàn ông trùm khăn tắm đi ra ngoài, tôi thấy rõ mặt ta, là Cố Nam Khê.

Cố Nam Khê lau tóc, đi tới trước mặt tôi.

Anh ta cúi người xuống, dịu dàng hỏi tôi: “Vi Trần, có muốn đi tắm trước không? Để chuẩn bị nước cho em nhé.”

Vốn dĩ, thái độ của tôi với Cố Nam Khê khá là lạnh lùng.

Giờ phút này, không biết có phải do men rượu ảnh hưởng không, tôi không chán ghét việc ta tiếp gần với tôi, trong lòng còn dâng lên sự rung khó hiểu.

Cảm giác mà tôi không tìm trên người ta suốt mấy năm nay, cuối cùng cũng xuất hiện rồi.

Tôi như bị ma xui quỷ khiến, khẽ gật đầu: “Ừm.”

Cố Nam Khê xoay người đi vào phòng tắm chuẩn bị nước, tôi tìm điện thoại của mình.

Giây tiếp theo, cửa phòng tổng thống bị người ta dùng thẻ phòng mở ra từ bên ngoài.

Thẩm Chất Dã nhanh chóng bước vào, Cố Nam Khê đi ra khỏi phòng tắm, ngăn trước mặt Thẩm Chất Dã: “Anh là ai?”

Thẩm Chất Dã đưa tay Cố Nam Khê một cái, ôm tôi rời đi.

Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy trong phật đường.

Ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu tôi là: Cố Nam Khê còn ổn không?

Tối hôm qua hình như Thẩm Chất Dã ra tay rất mạnh, không biết ta có bị thương nặng không nhỉ?

Thẩm Chất Dã đi đến bên giường, đánh giá tôi một lúc: “Tối hôm qua bị chơi ngải.”

“Hả?” Tôi hơi mơ hồ.

Thẩm Chất Dã tiếp: “Loại trúng là một dạng bùa , đối phương sẽ nhỏ nước bùa vào trong mắt, chỉ cần thâm thẳng vào mắt của người trong lòng mình, đối phương sẽ sa ngã vào vòng xoáy , không cách nào tự kìm chế.”

“Anh … Cố Nam Khê xài bùa với tôi à?” Tôi nghĩ đến cảnh trước khi say, ta luôn thâm tôi.

Hẳn là lúc ca hát, tôi đã thẳng vào mắt ta.

Cái kia giống hệt lời Thẩm Chất Dã miêu tả, tôi như bị một vòng xoáy nào đó cuốn hút.

Khó trách, sau khi say, cảm giác của tôi với ta lại khác hẳn.

Hôm nay, khi tỉnh lại, người đầu tiên tôi nghĩ đến cũng là ta, thì ra là tác dụng của bùa .

“Ừm, là ta.” Thẩm Chất Dã gật đầu: “Kiếp nạn trong số mệnh của chính là kiếp, từ lúc trúng bùa , bi kịch của sẽ bắt đầu, may mà tối hôm qua tôi tới kịp.”

“Hả…” Tôi không ngờ kiếp nạn lại tới nhanh như , nếu không có Thẩm Chất Dã, e là tối hôm qua tôi đã trúng kế của Cố Nam Khê.

“Tôi sẽ giúp giải bùa trước. Một khi giải xong, người hạ bùa sẽ nhận phản phệ.” Thẩm Chất Dã bảo tôi thu dọn một chút, theo hắn về Liên Hoa Tự.

Tôi đi theo Thẩm Chất Dã về Liên Hoa Tự.

Hắn dùng nước giếng trong giếng cổ nghìn năm ở Liên Hoa Tự, hòa với tàn hương dưới chân tượng phật để giúp tôi giải bùa .

Ngày tôi giải bùa , Hứa Vãn Cầm gọi điện cho tôi: “Vi Trần, mắt của Cố Nam Khê đột nhiên bị mù, công ty quản lý định chấm dứt hợp đồng với ta, sự nghiệp idol của ta từ đây chấm dứt.”

Không một công ty quản lý nào thừa tiền đi nâng đỡ một idol mù cả.

Fan hâm mộ cũng sẽ không đu một idol mù.

Thì ra, phản phệ mà Thẩm Chất Dã chính là rơi khỏi sân khấu rực rỡ.

Trong lòng tôi ngũ vị tạp trần, sao lại cho con người ta điên cuồng đến ?

Cố Nam Khê như thế… đáng giá sao?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...