Bạn trai tôi lái chiếc Maserati của tôi để đi tán tỉnh hoa khôi trường.
Bị tôi phát hiện, ta tức tối mắng ngược lại: “Anh mượn xe em một chút thì có sao? Em có thể bớt ích kỷ lại không? Anh là trai em, xe của em cũng là xe của !”
Tôi cầu ta trả xe, ta lại khinh khỉnh : “Con thì cần xe gì? Em lái chiếc này cũng chỉ phí phạm thôi! Nếu em thực sự cần xe, cho em mượn cái xe cũ của ba .”
Anh ta còn bộ tốt bụng, thêm một câu: “Em dùng xe ba , có trầy xước cũng không cần tiếc.”
Tôi thẳng tay khóa xe từ xa và chia tay ngay lập tức.
1
Tôi nhận một tin nhắn từ một tài khoản ẩn danh, kèm theo một bức ảnh.
Bạn trai tôi ngồi trong chiếc Maserati màu hồng của tôi, bên ghế phụ là hoa khôi trường ôm một bó hồng phấn rực rỡ. Những bông hoa tươi tắn càng ta thêm phần xinh đẹp lộng lẫy.
Một đôi trai tài sắc hoàn hảo!
Tôi cảm thấy như có một cục bông gòn nghẹn trong lồng ngực, nuốt không trôi, nhả không ra.
Tôi gọi ngay cho Trương Hàn.
Điện thoại đổ chuông rất lâu mới có người bắt máy.
Giọng Trương Hàn hạ thấp rõ rệt: “Bảo bối, sao thế?”
Tôi nghe thấy bên ta có tiếng bước chân, sau đó âm thanh xung quanh đột nhiên yên ắng hẳn. Rõ ràng là bên cạnh có người, ta lại cố tỏ ra bình thường.
Tôi bình tĩnh hỏi: “Anh đang ở đâu?”
Giọng Trương Hàn mềm mỏng: “Anh đang ở bệnh viện, sao em?”
Tôi lạnh một tiếng: “Bệnh viện? Anh chắc chắn là đang ở bệnh viện chứ?”
Trương Hàn lập tức cáu kỉnh: “Anh không ở bệnh viện thì ở đâu? Anh đã với em là đưa mẹ đi bệnh viện rồi mà?!”
Nếu Trương Hàn đang đứng trước mặt tôi lúc này, tôi chắc chắn sẽ ném điện thoại thẳng vào mặt ta.
Ứng dụng trên điện thoại của tôi hiển thị rõ ràng: Chiếc xe của tôi chưa từng đến bệnh viện!
Anh ta đang dối!
Trước đó tôi đã thấy kỳ lạ, chỉ là đưa mẹ đi bệnh viện thôi, tại sao cứ nhất quyết phải mượn xe tôi?
Bây giờ thì đã rõ nguyên nhân rồi.
Thật ghê tởm! Trương Hàn phải mặt dày đến mức nào mới có thể lái xe của đi tán tỉnh hoa khôi trường?!
Tôi chỉ muốn nhanh chóng lấy lại xe: “Tôi cần xe ngay bây giờ, trong vòng nửa tiếng phải trả lại cho tôi.”
Nghe , Trương Hàn lập tức nổi khùng: “Em gấp gáp cái gì? Anh mượn xe em một chút thì sao? Em có thể bớt ích kỷ lại không? Anh là trai em, xe của em cũng là xe của !”
Đến nước này rồi mà ta vẫn muốn thao túng tâm lý tôi sao?!
Tôi lạnh giọng quát: “Tôi cần xe. Trả lại ngay lập tức.”
Trương Hàn cứ nghĩ tôi chỉ đang giận dỗi, liền khinh bỉ : “Con thì cần xe gì? Em lái xe này cũng chỉ lãng phí thôi. Nếu em thực sự cần xe, cho em mượn xe cũ của ba .”
Nghe xem, đây là lời con người ra sao?!
Chỉ vì tôi là con mà tôi lái xe xịn thì trở thành lãng phí, dù chiếc xe đó là của tôi?!
Anh ta còn bộ tốt bụng tiếp: “Em lái xe ba , có trầy xước cũng không cần đau lòng.”
Có lẽ ta nghĩ mình đang rất hợp lý, rất chu đáo.
Tôi bật vì tức giận, dứt khoát vạch mặt ta:
“Tôi bị điên à? Có xe tốt không lái, lại phải dùng cái xe cũ của ba ?!
“Còn nữa, tôi cho mượn xe vì phải đưa mẹ đi bệnh viện. Sao? Hoa khôi trường là mẹ à?! Anh tưởng tôi không biết hai người đang ở trung tâm thương mại Thiên Thành sao? Tôi thấy hết trên ứng dụng đấy!
“Trương Hàn, giỏi lắm! Lái xe của tôi đi tán ! Tôi chưa từng gặp ai vô liêm sỉ như !”
Trương Hàn thoáng hoảng hốt, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, giọng vẫn ngang ngược: “Anh đã là ghét nhất con hay nghi ngờ linh tinh. Anh chỉ đưa mẹ đi bệnh viện thôi, em muốn nghĩ sao thì nghĩ!”
Giọng điệu chắc nịch, nghe như thể ta hoàn toàn vô tội.
Nếu tôi không thấy vị trí xe trên ứng dụng, có khi tôi đã bị ta lừa thật.
Nhưng tôi không buồn đôi co nữa. Tôi có cách của riêng mình.
Cúp điện thoại, mở ứng dụng, khóa xe từ xa ngay lập tức!
Tôi muốn xem, không có xe của tôi, ta định tán kiểu gì nữa!
2
Chẳng bao lâu sau, điện thoại của tôi bị Trương Hàn gọi đến nổ tung.
Tôi không bắt máy lấy một cuộc!
Anh ta lại nhắn tin liên tục, tôi vô bấm vào một tin nhắn, cả căn phòng yên tĩnh lập tức tràn ngập giọng điệu giận dữ, ra lệnh của ta!
“Trần Vi Vi, em có ý gì đây?! Mau mở khóa xe ngay! Nếu không, sẽ không bao giờ tha thứ cho em!”
“Đừng ép , !”
“Anh đếm đến mười, nếu em không mở khóa, thì đừng bao giờ mở nữa. Em biết đang gì mà.”
“10.”
“9.”
“8.”
Tôi lập tức thấy buồn nôn như vừa nuốt phải ruồi!
Không chờ ta đếm hết, tôi trực tiếp nhắn tin chia tay!!
Đếm ngược đầy kiêu ngạo của Trương Hàn lập tức dừng lại.
Từ trước đến giờ, ta luôn con nâng niu chiều chuộng, còn tôi bây giờ không thèm giữ gìn nữa, thẳng tay quăng ta xuống đất.
Anh ta bị tôi choáng váng.
Nửa tiếng sau, tin nhắn tiếp theo của Trương Hàn không còn vẻ hống hách nữa.
Anh ta nhắn, giọng điệu đầy chân thành:
【Bảo bối, xin lỗi, chúng ta hãy bình tĩnh lại một chút. Đừng lời nóng giận nữa, vừa nãy là quá đáng, là lỗi của , xin lỗi em.】
【Anh không biết ai đã với em điều gì, em phải cẩn thận với bọn họ. Họ không chịu nổi việc chúng ta hạnh phúc, nên cố ý hoại cảm của chúng ta.】
【Anh muốn thú nhận với em một chuyện. Hôm nay thực sự có chở hoa khôi trường một đoạn. Anh không với em vì sợ em giận, vì thực sự rất quan tâm và em.】
【Giữa và ta không có gì cả, em hoàn toàn có thể yên tâm. Cô ta là kiểu con trà xanh, rất hám hư vinh. Hôm nay lái xe của em ra ngoài, ta cố trẹo chân ngay trước xe , rằng tông ta. Vì xe là của em, không muốn rắc rối cho em nên mới đưa ta đến phòng khám ở khu thương mại Thiên Thành.】
【Đừng giận nữa nhé, cả đời này chỉ mình em thôi.】
Lời dối của ta thật hoàn hảo, thậm chí còn cố kích sự thù địch của tôi với người cũ của ta.
Nhưng tôi chỉ nhắn lại một chữ: Cút.
Hoa khôi trường xinh đẹp như , sao có thể là kiểu con vừa thấy Maserati liền cố ngã để vòi tiền?!
Với nhan sắc của ta, chỉ cần ta muốn, khối người sẵn sàng mua xe cho ta!
Đúng lúc này, tài khoản ẩn danh lại nhắn tin cho tôi.
Cô ấy hỏi: “Thấy ảnh chưa?”
Tôi không vòng vo, thẳng thắn hỏi lại: “Cậu là người cũ của Trương Hàn đúng không?”
Cô ấy hỏi ngược lại: “Bây giờ cậu cũng thế rồi nhỉ?”
Tôi bật .
Tôi không cảm thấy ấy gửi ảnh cho tôi là vì ác ý hay muốn nhạo tôi, ngược lại, tôi còn thấy biết ơn.
Nhờ ấy, tôi không trở thành con ngốc bị lừa dối lâu hơn.
Tôi hỏi thẳng: “Cậu còn quen ai khác không? Tôi lập nhóm, chị em mình quen chút?”
Cô ấy im lặng một lúc, vài phút sau mới trả lời:
“Tôi phải hỏi họ đã.”
Ý là, ấy có quen biết những người khác.
3
Hơn nửa tiếng sau, tôi lập nhóm và lần lượt có ba người tham gia.
Người cũ đầu tiên của Trương Hàn là chị khóa trên năm ba khoa Luật – Vương Tư Huệ.
Người cũ thứ hai là đàn chị năm hai khoa Văn học – Liêu Tuyết.
Người cũ thứ ba là đàn em năm nhất đến từ Tứ Xuyên – Trương Đồng Đồng.
Vừa vào nhóm, Trương Đồng Đồng lập tức gửi một loạt tin nhắn ha ha ha.
Tôi có cảm giác chính ấy là người đã gửi tin nhắn ẩn danh cho tôi.
Trương Đồng Đồng lớn:
“Không ngờ luôn, lần này Trương Hàn mới ba tháng đã bị lộ tẩy rồi! Ha ha! Chị em ơi, từ nay cậu cũng có ‘hồ sơ ái’ giống bọn tôi rồi nhé!”
Tôi giật giật khóe mắt, cái hồ sơ ái này tôi thật sự không muốn có.
Hôm nay tôi liên lạc với họ là để xác nhận suy đoán của mình.
Bởi vì trong lời của Trương Hàn, mỗi người cũ của ta đều như mắc bệnh nặng .
Người cũ đầu tiên của Trương Hàn thì lạnh lùng, cứ hễ có chuyện là chiến tranh lạnh, cuối cùng chia tay một cách dứt khoát.
Người cũ thứ hai bị ta là rất hay màu, suốt ngày vòi tiền.
Còn người cũ thứ ba thì quá đáng hơn, không chỉ đánh ta mà còn cắm sừng ta nữa!
Tôi đối chiếu thông tin với ba người bọn họ, ai nấy đều tức đến phát điên.
Vương Tư Huệ :
【Lúc đó tôi bận học, đã với ta là dạo này sẽ hơi bận, xong việc sẽ hẹn gặp ta. Kết quả, tôi thấy ta đi chơi với người thứ hai. Tôi lập tức chia tay. Rõ ràng người phản bội là ta, mà lại đổ hết lỗi lên đầu tôi!】
Bạn thấy sao?