Lục Mạn Mạn bĩu môi, có chút buồn, sau đó lại nghiêm túc về phía tôi: “Vậy phải đồng ý với em, nếu khi nào muốn đương trở lại, phải nghĩ đến em đầu tiên, không? Anh không cần lo lắng, em chắc chắn sẽ không phản bội .”
Khi em ấy ra câu “em chắc chắn sẽ không phản bội ” tôi thừa nhận tim tôi đã có chút rung .
Dưới sự chỉ đạo của Thẩm Vũ Phi, công ty phát triển nhanh chóng, chỉ mới hơn một năm đã có trên 100 nhân viên.
Hình thức kinh doanh của công ty của chúng tôi cùng công ty của Đường An Nhiên và Tống Khải Ngôn giống nhau, nên khi chúng tôi phát triển lớn mạnh đôi lúc cũng không tránh mà cướp đơn hàng của bọn họ.
Trong bữa tiệc mừng của công ty, Thẩm Vũ Phi kề vai tôi kiêu ngạo mà : “Người em, tại do tôi muốn giúp đánh sập công ty của bọn họ, cậu cứ chờ xem, sau này đôi cẩu nam nữ đó chắc chắn không dám xem thường cậu nữa.”
Tôi tưởng Thẩm Vũ Phi chỉ , không ngờ chuyện lại xảy ra rất nhanh.
4.
Lần kế tiếp thấy Đường An Nhiên và Tống Khải Ngôn là ở Hội nghị Kinh tế cuối năm.
Hiệu quả hoạt của công ty chúng tôi tiếp tục tăng công ty của họ lại đang suy giảm.
Trong bữa tiệc tối, Đường An Nhiên thấy tôi, lập tức chạy đến.
“Trần Án, đã lâu không gặp.”
Từ sau khi Lục Mạn Mạn em ấy là của tôi, Đường An Nhiên chưa từng đến tìm tôi nữa.
Tôi không nhiều, chỉ gật đầu chào một tiếng.
“Em nghe công ty vẫn luôn đối đầu với công ty của em. Trần Án, có phải vẫn chưa quên em, trong lòng có em, nên mới như đúng không?”
Tôi đang muốn mở miệng phản bác thì nghe thấy giọng của Lục Mạn Mạn: “Chị vợ cũ, đây chỉ là cạnh tranh thương trường thôi mà, sao chị lại dám rằng chúng tôi cực khổ bàn bạc dự án chỉ vì chị? Chị là Tô Đát Kỷ hay là Nhân Dân Tệ mà muốn chúng tôi phát điên vì chị?”
Đường An Nhiên nghe xong sắc mặt tái nhợt, chắc lại muốn khóc.
Vào lúc này, Tống Khải Ngôn phát hiện ra hình bên này nên đi về phía chúng tôi.
Hắn kéo tay Đường An Nhiên để ấy sau lưng, cảnh giác mà tôi: “Đường An Nhiên hiện tại là vợ chưa cưới của tôi, mong cậu tự trọng.”
Nãy giờ tôi chưa câu nào lại bị hắn chụp mũ như .
“Lại thêm một người, sao hai người lại không biết xấu hổ ? Mỗi ngày đều tưởng tượng rằng trai tôi đến hoại cảm của hai người, có phải là do hai người hay những chuyện như nên suy bụng ta ra bụng người? Nếu cứ tiếp tục như tôi nghi ngờ hai người đều đang thầm trai tôi.”
Lời của Lục Mạn Mạn sắc bén khiến hai người tức xanh cả mặt.
“Trần Án, cậu đừng nghĩ cái công ty nhỏ của cậu có chút phát triển thì kiêu ngạo,tôi cho cậu biết, đường vẫn còn dài, chúng ta chờ coi!”
Tống Khải Ngôn giận dữ và bất lực với tôi một c6au rồi nắm lấy tay Đường An Nhiên mà rời đi.
Trước khi rời đi, ánh mắt Đường An Nhiên vẫn chằm chằm vào tôi và Lục Mạn Mạn.
Lục Mạn Mạn tiến đến gần mặt tôi, hôn một cái.
"Em đang gì thế..."
Tôi chưa kịp xong thì Lục Mạn Mạn đã bước tới, bịt miệng tôi lại.
"Đừng nữa, vợ cũ của còn đang ."
Lúc này tôi và em ấy kề sát mặt nhau, ánh mắt nghiêm túc của em ấy, tôi một lần nữa lại rung .
“Được rồi, ta đi rồi. Haizz, thật là khờ, may là có em ở đây, sau này em sẽ không để cho bọn họ ăn hiếp .”
Lục Mạn Mạn thu tay về, tự mình lẩm bẩm.
Tôi bỗng nhiên giữ chặt cánh tay của em ấy, kéo vào lòng ngực và hôn em ấy thật sâu.
Lục Mạn Mạn bối rối, lập tức đẩy tôi ra. Lúc này đến phiên em ấy hỏi: “Anh đang gì thế?”
“Không phải trước đây em muốn cân nhắc em sao? Anh cân nhắc xong rồi, chúng ta ở bên nhau đi!”
Sau buổi tiệc tối qua, Tống Khải Ngôn bắt đầu nhằm vào tôi.
Hắn bắt đầu công khai cướp đơn hàng của chúng tôi. Nhưng lại bị tôi và Thẩm Vũ Phi lừa ký vài dự án, thua lỗ rất nhiều.
Bạn thấy sao?