1.
"Trời ạ, cánh tay của con lại bị sao ?"
Mẹ tôi nhận lấy một thùng nho từ trong tay tôi, sốc tới mức há hốc mồm:
"Con mới bị trật chân mà giờ cánh tay lại bị gãy nữa à? Có chuyện gì , con tính nạp hội viên ở bệnh viện à?”
Tôi có chút ngượng ngùng nâng cánh tay bó thạch cao lên:
“Lúc xuống cầu thang một chân bước hụt, va vào bậc thang......”
“Phì~”
Tiếng châm biếm chói tai của chị họ vang lên:
“Con đã sớm rồi, Tống Nghiên không gánh khổi tài sản khổng lồ này đâu. Con bé không có số hưởng này, cho nên vừa mới kết hôn không phải bị trật chân thì là ngã gãy tay.”
"Không có biện pháp, ai kêu phước lành này, em ấy trấn không !"
Tôi trợn trắng mắt, ghét bỏ bĩu môi, dì cả và chị họ lại tới nhà tôi ăn chực.
Chị họ Trần Lam của tôi từ nhỏ đã thích so sánh với tôi, so xem ai có thành tích cao hơn, trường học của ai tốt hơn, ai có tiền tiêu vặt nhiều hơn và váy của ai đẹp hơn.
Sau khi tốt nghiệp tôi vào một công ty lớn việc, mà chị họ thì thi vào biên chế, vào một xí nghiệp nhà nước việc.
Từ đó về sau, chị họ và dì cả cảm thấy, tôi đã hoàn toàn thua.
Bởi vì đối với con mà , không có bát cơm nào quý giá hơn trong biên chế nhà nước.
Cho đến khi tôi và Kỷ Tuyền bắt đầu nhau.
Kỷ Tuyền là ông chủ của tôi, cũng là doanh nhân nổi tiếng của thành phố chúng tôi, một phú nhị đại chân chính.
Anh ấy thực sự là con cưng của trời, các trong công ty theo đuổi ấy có thể xếp hàng dài từ đây đến Pháp.
Nhưng không biết tại sao ấy lại trúng tôi.
Lúc mới đương, dì cả vẻ mặt lo lắng trùng trùng với mẹ tôi, mấy công tử nhà giàu đều rất lăng nhăng, bảo tôi đừng ngốc nghếch bị người ta chơi không công.
Sau đó Kỷ Tuyền rất trịnh trọng dẫn bố mẹ ấy tới cửa cầu hôn, dì cả tôi mới miễn cưỡng ngậm miệng.
Thấy tôi trợn mắt Trần Lam, dì tôi có chút bất mãn:
“Ôi, Nghiên Nghiên, thái độ của cháu là thế nào ? Chị cháu đây là muốn tốt cho cháu thôi mà!”
2.
Trên bàn cơm dì cả lại bắt đầu lải nhải đủ thứ mê tín dị đoan lố bịch, dì ấy người đặt tên không thể đặt tên long tên phượng, nhất là người nông thôn.
Gọi tên Long và Phượng, vận may cũng sẽ không quá tốt, bởi vì hai chữ này mang số mệnh quá lớn, người bình thường không thể trấn áp .
Dì còn thôn dì có người sau khi kiếm nhiều tiền, đã đi cửa hàng đồ gia dụng mua một chiếc giường điêu khắc chín con rồng, kết quả ngủ không bao lâu thì kiểm tra phát hiện ra bị ung thư.
Cuối cùng dì cũng chuyển đề tài, trực tiếp đem mũi nhọn hướng về phía tôi:
"Nghiên Nghiên, Kỷ Tuyền nhà cháu là tôn phật quá lớn, cháu chỉ là cái miếu nhỏ, sợ là trấn không đâu..."
Mẹ tôi mỗi ngày đều bị dì cả tẩy não, thấy tay trái tôi bó thạch cao, vẻ mặt đau lòng:
"Dì thì phải sao bây giờ? Cũng không thể để hai đứa bé ly hôn chứ?"
Tôi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng mắt mẹ tôi một cái:
“Mẹ à, mẹ đang chuyện vớ vẩn gì ? Khi con còn bé không phải mẹ đã tính số mệnh cho con sao? Thầy bói bát tự của con đặc biệt cứng rắn, so với mèo còn nhiều hơn một mạng, mẹ quên rồi sao?"
“Dì cả cùng chị họ chính là hâm mộ ghen tị, mẹ đừng nghe dì với chị hươu vượn.”
Mẹ tôi còn muốn thêm điều gì đó, tôi lấy từ trong túi ra một hộp trang sức đập lên bàn:
“Của mẹ đây, buổi sáng lúc con đi dạo phố mua, giá chỉ bốn, năm vạn thôi, mẹ đeo chơi đi.”
Mẹ tôi vuốt v e vòng tay vàng, hạnh phúc đến mức không thấy mắt đâu, dì cả tôi thì đỏ mắt vòng tay kia, miệng liên tục :
“Ôi, phúc khí này, còn không biết có thể hưởng bao lâu đây......”
Tôi không để ý tới những lời cay nghiệt của dì, tự mình ăn đồ ăn, chỉ là cuối cùng trong lòng tôi vẫn có chút không thoải mái.
Bởi vì dì tôi không sai, kể từ sau khi tôi cùng Kỷ Tuyền kết hôn, thân thể của tôi đúng là không có một ngày khỏe mạnh.
Đầu tiên là không biết tại sao lại phát ban, sau khi khỏi phát ban thì lại bị viêm phổi.
Sau đó, thì bị tr ậ t chân, ng ã g ã y tay, đ ậ p đầu.
Nghiêm trọng nhất là tháng trước, thiếu chút nữa tôi bị một chiếc xe vượt đèn đỏ đâm phải.
Chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi, mà tôi đã trải qua chín chín tám mươi mốt khó khăn và cũng vô số lần phải vào bệnh viện, và quen mặt với các bác sĩ ở các khoa khác nhau.
Sẽ không phải là như dì là thật chứ?
3.
Cơm nước xong, tôi tài xế Tiểu Lưu đang chăm lái xe, nhịn không hỏi:
"Tiểu Lưu, tôi nhớ rõ mẹ chồng tôi bình thường rất thích đi xem bói các thứ. Anh có biết bà ấy tìm vị đại sư nào xem bói không?"
Mẹ chồng tôi là Lý Thu Nguyệt rất tin tưởng những thứ này, đến mức thậm chí trong nhà còn lập một Phật đường.
Tiểu Lưu im lặng không gì liếc tôi một cái, rồi đổi hướng, dẫn tôi đến một phòng việc của một vị thầy bói.
Tiểu Lưu đây là vị thầy bói nổi tiếng nhất ở thành phố chúng tôi, thu phí rất đắt, những người có tiền trong thành phố đều đến chỗ ông ta xem bói.
Đại sư là một ông khoảng năm mươi tuổi, để râu dê tinh xảo, một bộ dáng tiên phong đạo cốt.
Ông ta thấy bát tự của tôi, nhướng mày:
"Tình trạng này của , có phải đã kéo dài ba năm rồi không?"
Cách của ông ta cùng dì cả của tôi giống nhau như đúc, đều tôi là bởi vì đột nhiên gặp đại vận, phước lành quá lớn tôi không chịu nổi, bị cắn trả.
Nhưng ông ta năm nay là năm cuối cùng, chỉ cần vượt qua về sau đều là những ngày thuận buồm xuôi gió.
Mà tại hoạ tôi đang gặp bây giờ, là do tôi lấy chồng quá tốt, vỡ sự cân bằng vốn có trong mạng mình.
“Cô cũng đừng quá lo lắng, mệnh cách của cứng rắn, những thứ này đều chỉ là ngoại thương thôi. Sống qua ba tháng này, đến cuối năm thì ngày tốt đẹp của sắp tới rồi.”
Nghe như thế, tinh thần của tôi cảm thấy thoải mái, chỉ còn có ba tháng nữa, tai hoạ của tôi cuối cùng cũng sẽ kết thúc thôi?!
Bình thường tôi cũng không quá tin tưởng vào những thứ này, thế nếu như nghe lời tốt thì tôi thà tin còn hơn.
Khi tôi về đến nhà với tâm trạng rất tốt, ngoài ý lại muốn phát hiện ra Kỷ Tuyền ngày nào cũng tăng ca mà hôm này lại tan tầm về nhà sớm.
Kỷ Tuyền híp mắt lấy từ trong túi ra một hộp trang sức đưa cho tôi:
“Tặng em, thích không?”
Tôi hài lòng người đàn ông cao lớn đẹp trai trước mắt này, cảm thấy cánh tay bị gãy buổi sáng cũng không còn đau nữa.
Kỷ Tuyền là người chồng hoàn mỹ trong lý tưởng của tất cả phụ nữ, nhiều tiền, đẹp trai, lãng mạn, dịu dàng, ngoại trừ công việc bận rộn một chút, quả thực không thể bắt bẻ.
Sau khi chúng tôi kết hôn, ấy bảo tôi từ chức ở nhà phu nhân giàu có, hằng ngày ngoại trừ đi dạo phố mua sắm, chính là ăn uống vui chơi.
Đương nhiên, mấy năm này gần như tôi là trải qua cuộc sống ở bệnh viện, đây là vì tôi không có may mắn này, không liên quan đến Kỷ Tuyền.
4.
Kỷ Tuyền đã ngủ rồi, còn tôi thì thoải mái nằm ở trên sô pha đắp mặt nạ dưỡng da, và nghĩ đến cảm mãnh liệt vừa rồi, tôi vẫn nhịn không có chút đỏ mặt.
Công việc của Kỷ Tuyền bề bộn nhiều việc, hơn nữa thường xuyên bay đến các nơi trên cả nước công tác. Thời gian chúng tôi có thể gặp mặt, thật sự cũng không nhiều lắm.
Nhưng mùng một và mười lăm mỗi tháng, mặc kệ bận rộn thế nào, ấy cũng sẽ về nhà và cùng tôi trải qua một đêm lãng mạn.
Nhưng tôi cũng thấy kỳ lạ là chỉ quan hệ vào mùng một và mười lăm hàng tháng, giống như đàn ông cổ đại thường đến phòng vợ cả vào mùng một và mười lăm âm lịch?
Nghĩ trong lòng tôi cả kinh, trong nháy mắt tôi từ trên sô pha ngồi dậy.
Kỷ Tuyền bận rộn như , sẽ không phải ở bên ngoài nuôi tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ … gì đó chứ?
Tôi cầm điện thoại di lên và bắt đầu tìm kiếm biểu hiện ngoại của đàn ông trên các trang diễn đàn thường xuyên đi dạo.
Thế sau khi tìm kiếm một lúc, lại thấy một bài post kỳ quái:
“Mọi người đã từng nghe qua vợ phong thuỷ chưa?”
Người yếu đuối nhiều bệnh, nếu như kết hôn với một người mang mệnh cứng, có thể dùng người vợ đó để ngăn cản tà khí của mình.
Mà người phụ nữ ngăn tà khí, gọi tắt là vợ phong thủy.
Người đàn ông mà cưới vợ phong thủy thì, thân thể sẽ thay đổi từ gầy yếu nhiều bệnh trước đây, dần trở nên càng ngày càng cường tráng khỏe mạnh.
Mà họ phải ở cùng với vợ và quan hệ mỗi tháng vào mùng một và mười lăm âm, ngày đó sẽ đem tà khí cùng tai nạn trên người mình chuyển dời đến trên người vợ của mình.
Những người phụ nữ bị coi là phong thủy giúp người đàn ông ngăn cản tai hoạ, thì tuyệt đối không sống quá ba năm.
Tôi đang đắp một chiếc chăn mềm mại dày dặn ấm áp toàn thân tôi lại như rơi xuống hầm băng.
Trước khi kết hôn, Kỷ Tuyền mà tôi thấy vẫn luôn yếu đuối nhiều bệnh, thường xuyên đau đầu phát sốt. Tuy ấy cao một mét tám, cân nặng cũng chỉ có hơn 110 cân (55kg), gầy đến mức gần như gió thổi qua có thể ngã.
Mà sau khi chúng tôi kết hôn, ấy tăng cân với tốc độ mà có thể thấy bằng mắt thường, hai má cũng trở nên đầy đặn hồng hào.
Còn có mỗi tháng mùng một và mười lăm….. rõ ràng hôm nay tay của tôi bó thạch cao, Kỷ Tuyền cũng vẫn khăng khăng muốn cùng tôi thân mật...
Chẳng lẽ tôi gặp phải những chuyện này, không phải do tôi không chịu nổi phúc khí này, mà là bởi vì tôi là vợ phong thủy của Kỷ Tuyền?
Tôi càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng sợ hãi, đúng lúc này, một bàn tay từ phía sau vòng qua bả vai của tôi:
"Bà xã, đã trễ thế này còn không ngủ, đang cái gì ?"
5.
Trong lúc hoảng loạn ngón tay tôi buông lỏng, điện thoại di liền rơi xuống đùi. Kỷ Tuyền đưa tay lột mặt nạ của tôi ra, tác dịu dàng véo nhẹ mặt tôi:
“Mặt nạ này đã khô rồi, đừng ngồi ngốc nữa, mười giờ rưỡi, nên đi ngủ thôi.”
Kỷ Tuyền rất quan tâm đ ến sức khỏe của tôi, không chỉ cầu dì giúp việc trong nhà mỗi ngày hầm canh bổ dưỡng cho tôi, còn đặt ra lịch trình việc và nghỉ ngơi nghiêm khắc cho tôi.
Đúng 7 giờ sáng ấy sẽ gọi tôi dậy, và chắc chắn sẽ kéo tôi lên giường đi ngủ trước 10 rưỡi tối.
Trước kia khi ấy những chuyện này tôi đều cảm thấy cực kỳ ngọt ngào, hiện tại tôi lại chỉ cảm thấy nghi ngờ trùng trùng.
Có thể là Kỷ Tuyền thật sự mệt mỏi, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.
Tôi nằm ở trên giường mở to mắt, từng cảnh tượng từ quen biết đến nhau nhanh chóng hiện lên trước mắt tôi.
Công ty nhà họ Kỷ là doanh nghiệp nổi tiếng ở thành phố chúng tôi, nhân viên chẳng những trả lương cao mà phúc lợi đãi ngộ cũng thuộc hàng tốt nhất.
Ban đầu dựa trên hồ sơ lý lịch sơ lược của tôi, rất khó nổi bật trong số những sinh viên tốt nghiệp trường danh giá, và vượt qua vòng xét tuyển hay thông qua phỏng vấn.
Nhưng khi nhà họ Kỷ tuyển người, đều sẽ cầu người phỏng vấn điền ngày tháng năm sinh của mình.
Mà tôi, giống như cái gì cũng không phải , cứ như nhẹ nhàng tiến vào ở công ty nhà họ Kỷ. Chẳng những vào đó việc mà còn trúng cử vào đoàn trợ lý của Kỷ Tuyền.
Đoàn trợ lý Kỷ Tuyền tính cả tôi, tổng cộng có bảy trợ lý, ba nam bốn nữ.
Lúc đầu, Kỷ Tuyền cũng không hề tỏ ra bất cứ cảm đặc biệt nào với tôi, cho đến khi mấy người khác trong đoàn trợ lý bắt đầu thường xuyên xin nghỉ.
Có người thì bố mẹ bị xe đụng, cần đến bệnh viện chăm sóc.
Có người bị bệnh phải nhập viện, còn có người trong nhà bốc cháy, cần chuyển nhà.
Đủ loại, giống như chuyện xui xẻo gì cũng xảy ra với bọn họ.
Chỉ có tôi là người duy nhất đi trong vòng một năm chưa một lần xin nghỉ, ngoan cường giữ vững cương vị công tác.
Sau đó, ánh mắt Kỷ Tuyền tôi bắt đầu khác hẳn.
Anh ta sẽ mua cho tôi bữa tối thượng hạng khi tôi ở lại thêm giờ, sẽ chủ đưa tôi về nhà và cũng gửi cho tôi một vài tin nhắn mập mờ sau khi tôi tan tầm về nhà.
Khi ta cầm một sợi dây chuyền kim cương thổ lộ với tôi, tôi có một loại cảm giác không chân thật giống như bị một cái bánh nhân thịt khổng lồ đập trúng.
Ngay cả bố mẹ ruột của tôi, cũng tôi có thể đương với Kỷ Tuyền, quả thực là phần mộ tổ tiên nhà tôi bốc lên khói xanh.
Bạn thấy sao?