Người Thừa Kế Thực [...] – Chương 11

23

 

“Kiều Dương! Em không sao chứ?” Tần Triệt lo lắng lao tới, nhanh chóng tháo dây trói trên tay chân tôi, cẩn thận kiểm tra khắp người tôi.

 

“Em không sao. Anh đi xem Tống Duyệt, ta hình như không ổn.” Tôi .

 

Tống Duyệt, khi thấy có người đến gần, liền hoảng loạn hét lên điên cuồng, khiến Tần Triệt cũng không dám tiếp cận.

 

Hải Lâm đã bị đưa đi để chịu sự trừng trị của pháp luật. Thì ra, hắn luôn oán hận việc bị Tần gia sa thải, dẫn đến không còn đủ khả năng trả nợ cờ bạc.

 

Những kẻ cho vay hung ác đã tìm đến hắn để đòi nợ.

 

Trong cơn khốn cùng, vợ và con hắn đã bị g.i.ế.c bởi chính những kẻ đó. Nhưng thay vì tự nhận lỗi lầm của mình, hắn lại đổ mọi trách nhiệm lên đầu Tần gia.

 

Tuy nhiên, Tần gia quyền thế lớn mạnh, hắn không tìm cơ hội báo thù cho đến khi Tống Duyệt chủ tìm đến hắn, đề nghị cùng hợp tác trong một vụ “ ăn”.

 

Chuyện thật giả thiên kim, hắn cũng đã nghe qua, vì thuận nước đẩy thuyền, quyết định nhân cơ hội này trả thù.

 

Hắn muốn thấy cảnh Tần gia đau khổ không ngờ kế hoạch lại thất bại nhanh như .

 

Khi bị bắt, hắn thẳng thắn thừa nhận mọi hành vi phạm tội không quên kéo Tống Duyệt xuống nước.

 

Thực chất, Tống Duyệt mới là chủ mưu vụ bắt cóc.

 

, ngay khi vừa hồi phục và xuất viện, ta đã bị đưa đi điều tra. Với những chứng cứ Hải Lâm cung cấp, hành vi phạm tội của ta đã rõ ràng, không thể thoát tội.

 

24

 

Vào một buổi trưa rất đỗi bình thường, tôi đột nhiên rơi vào hôn mê.

 

Trong mơ, tôi thấy một vài sự thật mà trước đây còn nghi hoặc.

 

Trong giấc mơ, khi thân thế của tôi bị tiết lộ muộn hơn, ông nội đã không lập tức đưa tôi về Tống gia như đời thực.

 

Tống Duyệt cũng mang theo kết quả xét nghiệm ADN tìm đến điều khác biệt chính là thái độ của ông nội.

 

Ông đối với ta vô cùng nhiệt .

 

Ông đau lòng cho dòng m.á.u ruột thịt từng lưu lạc bên ngoài, thậm chí vì ta mà bỏ qua tôi.

 

Tôi từng nghĩ rằng cảm trong hào môn đều lạnh nhạt, chỉ xoay quanh lợi ích ở Tống Duyệt, dường như mọi thứ lại không đúng như .

 

Mặc dù địa vị người thừa kế của tôi không bị thay đổi, Tống Duyệt vẫn nhận sự thiên vị của ông nội.

 

Vì ông chủ nâng đỡ ta, tôi dần dần trở thành một nhân vật mờ nhạt bên lề.

 

Dần dà, càng có nhiều người mến ta. Trong bữa tiệc mừng thọ, Tần gia còn công khai danh phận của ta trước tất cả mọi người.

 

Ngoại trừ Tần Triệt, dường như chẳng còn ai nhớ tới tôi.

 

Về sau, ông nội còn có ý định để ta kế thừa Tần gia, còn tôi chỉ trợ thủ cho ta. Quá khứ của tôi bị phủ nhận hoàn toàn vì Tần gia đã có một người thừa kế mới.

 

Tôi không muốn điều này trước ánh mắt mong đợi của ông nội, tôi đành thỏa hiệp.

 

Sau đó, tôi trở thành trợ thủ của Tống Duyệt. Thành công đều thuộc về ta, còn sai lầm đều do tôi gánh.

 

Mọi người đều ca ngợi rằng ta là thiên tài xuất chúng, trong thời gian ngắn đã những điều mà tôi - người thừa kế từ nhỏ - phải nỗ lực cả đời để đạt .

 

Cho đến khi ta không nghe lời khuyên, rơi vào bẫy thương mại của người khác.

 

Tần gia đứng trước bờ vực sản.

 

Nhưng chẳng ai trách ta.

 

Những sai lầm đó, đáng lẽ tôi phải ngăn cản ta. Người ta tôi là kẻ bất mãn với Tần gia, là kẻ vong ơn bội nghĩa.

 

Những lời buộc tội ác ý bao trùm lấy tôi.

 

Họ đuổi tôi đi, vì tôi là ngọn nguồn của mọi tai họa.

 

Là tôi đã chậm bước tiến của Tống Duyệt, là tôi cướp đoạt tất cả của ta.

 

Tôi bị mọi người ruồng bỏ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...