Người Thứ Ba – Chương 3

Câu này như mồi lửa thắp sáng ngòi nổ.  

 

Tôi lập tức bùng nổ.  

 

“Giang Tùy Chu, muốn chuyện nên hay không nên với em à?  

 

“Rõ ràng đã hứa không ra ngoài mà lại lén lút đi, nên à?  

 

“Nửa đêm nửa hôm, đàn ông đàn bà ở riêng, nên à?  

 

“Trà gừng đường đỏ? Anh đã tra bao lâu mới nấu , nên à?  

 

“Vì người khác giới, hết lần này đến lần khác phớt lờ cảm của em, nên à?  

 

“Ha, nên!  

 

“Em nghĩ nên độc thân thì đúng hơn!”  

 

Tôi giận đến đỏ mắt, căng thẳng đến mức toàn thân run rẩy.  

 

Cả giọng của tôi cũng nghẹn ngào không kiểm soát .  

 

Không mất bình tĩnh đến mức bật khóc nức nở là chút tự tôn cuối cùng của tôi.  

 

Tôi quay người chạy về phòng ngủ, đóng sầm cửa lại.  

 

Không biết đã bao lâu trôi qua.  

 

Trong bóng tối, Giang Tùy Chu mò mẫm bước vào.  

 

Tiếng khe khẽ vang lên, nằm xuống bên cạnh tôi.  

 

Anh thở dài, ôm lấy tôi.  

 

“Anh sai rồi. Đây là lần cuối cùng, hứa sẽ không can thiệp vào chuyện của họ nữa!”  

 

Trong bóng tối, tôi lặng lẽ phía trước, không đáp lại cũng không từ chối.  

 

Trong khoảng thời gian trở về phòng, sau khi mọi cảm bùng phát, tôi đã bình tĩnh lại.  

 

Những gì xảy ra tối nay, tôi đã suy nghĩ lại từ đầu đến cuối.  

 

Và tôi bất chợt nhận ra một điểm khiến tôi không thoải mái ngay từ đầu.  

 

...  

 

“Anh có thích Diệp Tiểu Noãn không?”  

 

“Em không muốn đi thì thẳng, không cần phải những lời như . Nếu để người khác nghe thấy, chuyện của Diệp Tiểu Noãn và Ôn Húc chỉ càng thêm khó khăn!”  

 

...  

 

Anh không phủ nhận.  

 

Tôi hỏi có thích Diệp Tiểu Noãn không, không phủ nhận.  

 

Thậm chí không lo lắng tôi hiểu lầm.  

 

Anh chỉ lo những lời tôi sẽ ảnh hưởng đến Diệp Tiểu Noãn.  

 

Vì đó là chuyện của Diệp Tiểu Noãn và Ôn Húc.  

 

Chứ không phải Ôn Húc và Diệp Tiểu Noãn.  

 

Thứ tự thay đổi, mọi chuyện khác biệt một trời một vực.  

 

05

 

“Vậy cậu nghi ngờ Giang Tùy Chu thật sự thích Diệp Tiểu Noãn à?  

 

“Không thể nào!”  

 

thân tỏ ra khó tin.  

 

“Dù sao ấy cũng là của Ôn Húc, nếu ấy có lòng với ai thì đối tượng cũng không nên là Diệp Tiểu Noãn.  

 

“Chẳng qua là vì nể mặt Ôn Húc thôi!”  

 

Tôi bật khẽ.  

 

“Nể mặt Ôn Húc?  

 

“Cậu cũng là thân của ấy, cậu đau bụng thì ấy có nấu trà gừng đường đỏ cho cậu không?”  

 

trợn tròn mắt.  

 

“Trà gừng đường đỏ? Anh ấy còn nghĩ tớ chưa từng uống trà gừng đường đỏ ấy chứ!”  

 

“Ừ, tớ cũng chưa từng uống!”  

 

Tôi và đồng thời im lặng.  

 

Một lúc lâu sau, ấy hỏi tôi: “Cậu định gì đây?”  

 

Tôi xoa trán, đáp: “Tớ cần một chút yên tĩnh!”  

 

Tôi đi công tác.  

 

Thời gian là một tuần.  

 

Tôi không với Giang Tùy Chu.  

 

Chỉ nhắn tin cho ấy trước khi lên máy bay.  

 

Hai ngày gần đây bầu không khí giữa chúng tôi không tốt.  

 

Anh ấy có thử vỡ khoảng cách, chủ chuyện với tôi.  

 

Nhưng Giang Tùy Chu vốn không phải kiểu người hạ mình với người khác.  

 

Khi tôi không đáp lại, cũng im lặng.  

 

Những ngày công tác, ngoài công việc, tôi bắt đầu suy nghĩ.  

 

Khi tôi tách mình ra khỏi môi trường đó, dường như tôi có thể nhận mọi chuyện một cách khách quan hơn.  

 

Thực ra tôi đã để ý từ lâu.  

 

Tôi đã để ý đến việc Giang Tùy Chu và Diệp Tiểu Noãn tiếp quá gần gũi.  

 

Nhưng tôi không gì, chỉ nhẫn nhịn.  

 

Chỉ vì Diệp Tiểu Noãn là của Ôn Húc.  

 

Chỉ vì suy đoán rằng Giang Tùy Chu và Diệp Tiểu Noãn có vấn đề là một chuyện quá hoang đường.  

 

Nhưng nếu bỏ qua mối quan hệ với Ôn Húc, sự tiếp giữa Giang Tùy Chu và Diệp Tiểu Noãn thực sự là quá thân mật.  

 

Tôi nhớ đó là một tuần trước.  

 

Ôn Húc và Diệp Tiểu Noãn không biết vì lý do gì mà cãi nhau.  

 

Ôn Húc sầm mặt, quay xe bỏ đi, để lại Diệp Tiểu Noãn ở đó.  

 

Sau đó, Ôn Húc gọi cho Giang Tùy Chu, nhờ đưa Diệp Tiểu Noãn về nhà.  

 

Giang Tùy Chu im lặng rất lâu, rồi mắng: “Đồ vô trách nhiệm.”  

 

Anh ấy vội vàng cầm chìa khóa xe và rời đi, đến mức không thèm tôi một tiếng.  

 

Đêm đó không về nhà.  

 

Đến sáng hôm sau.  

 

Tôi hỏi tại sao mất nhiều thời gian như .  

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...