Người Ngoài Hành Lang – Chương 4

17.

Ngay khi tôi hài lòng nhắm mắt lại, một luồng sáng trắng chói mắt đột nhiên xuất hiện từ phía trước.

Một cuốn nhật ký rơi xuống trước mặt tôi.

Lúc rõ bìa, tôi gần như run rẩy toàn thân, vội chạy tới cầm cuốn nhật ký xuống đã quá muộn.

Một đôi tay không biết từ đâu đưa ra, ném cuốn nhật ký lên không trung, những trang giống như bông tuyết lần lượt rơi xuống, mắt tôi lập tức cay xè

“Ngày 1 tháng 9 năm 2017. Thật khó chịu, trong ký túc xá lại có một người cùng phòng xinh đẹp như . Triệu Na và Lưu San có vẻ rất thích ta. Không, tôi không thể cho phép bất cứ ai tranh giành vị trí chủ tịch ký túc xá với mình.”

“Haha. Tôi chỉ bịa ra vài lời dối. Triệu Na và Lưu San đã tin rằng Giả Huân là người không trung thực. Bây giờ cả hai đều không thích ta.”

“Ngày 2 tháng 9, Triệu Na và Lưu San bị sao ? Họ muốn cùng nhau đãi Giả Huân ăn lẩu. Cô ta quá nghèo nên chúng tôi phải trả hết bữa ăn đó. Tôi sẽ với họ, Giả Huân vừa nhận khoản trợ cấp 5 ngàn tệ. Tôi phải khiến cho tất cả bọn họ nghĩ rằng Giả Huân là một kẻ thích lợi dụng người khác!”

“Ngày 23 tháng 10, tôi chịu đựng đủ rồi, người tôi thầm bấy lâu nay lại muốn viết thư cho Giả Huân. Cô ta cũng xứng sao?”

“Tôi phải cho mọi người nghĩ rằng Giả Huân là một người không sạch sẽ, tôi không thể ra ngoài , tôi phải xúi giục Triệu Na và Lưu San đi truyền tin ra bên ngoài…”

“Ngày 23 tháng 6 năm 2020. Thật sự rất khó chịu. Suýt nữa là tôi đủ điểm nhận học nghiên cứu sinh rồi, phải sao đây. Giả Huân thật đáng ghec, điểm số của ta tốt như , lại còn chăm chỉ học mỗi ngày. Tôi thực sự muốn ta chec đi.”

“Ngày 28 tháng 6, trong rừng có một người say r/ư/ợu đang đi vệ sinh, tôi sợ quá nên đã nhắn tin cho Giả Huân đến đón. Không ngờ ta lại đi thật. Hình như sau đó gã đàn ông kia đã ta…

Haizz, không phải là việc của tôi, ai bảo ta nghe lời như chứ.”

“Ngày 29 tháng 6, Triệu Na và Lưu San có bình thường không ? Đêm qua tôi đã tốt bụng kéo họ đi, để đảm bảo rằng cả ba chúng tôi đều nhận vào nghiên cứu sinh. Năm ngoái, một học sinh cuối cấp đã nhảy khỏi tòa nhà rồi chec, cùng phòng của ấy đã nhận vào nghiên cứu sinh. Tại sao Triệu Na và Lưu San còn đi gặp người hướng dẫn để rõ ràng sự việc?”

“Cuối cùng tôi đã nhận vào nghiên cứu sinh, chuyện này phải là bí mật vĩnh viễn và không ai biết sự thật.”

Trái tim b/ẩn th/ỉu của tôi bị phơi bày dưới ánh sáng trắng, tôi muốn giật hết giấy tờ nhét vào miệng để không ai có thể tìm những bí mật của tôi.

Tuy nhiên… một sợi dây rất dày treo xuống.

Tôi nhận ra đây chính là sợi dây mà Giả Huân dùng để tr/e/o c/ổ.

Giả Huân… Giả Huân vẫn chưa rời đi. Cô ta chỉ đang kiểm tra tôi mà thôi!

“Diệp Diệp, cậu vẫn luôn giả vờ, giấc mộng đều đã bị cậu thay đổi, thật đáng tiếc…”

18.

Trong bệnh viện, ba bị b/ỏ/ng rất nghiêm trọng, nguyên nhân là do sử dụng thiết bị điện trái phép trong ký túc xá. Họ không biết mình đã trải qua chuyện gì, khuôn mặt cực kỳ đau khổ.

Có mấy cảnh sát đứng ở cửa, một người đàn ông trung niên mặt đỏ bừng đang tranh cãi với các cảnh sát, cho đến khi một cảnh sát lấy ra một cuốn nhật ký.

Người đàn ông cầm lấy nó, lật qua vài trang, ông ấy không thể ngẩng đầu lên nữa.

Đêm khuya, lúc 23h50, một bác sĩ gì đó, sau đó người nhà đang đứng bên cạnh giường của một bật khóc.

Hai người còn lại đã có dấu hiệu tiến triển, chỉ có đó đang dần mất đi dấu hiệu của sự sống.

“Nó chỉ mới 21 tuổi thôi mà…” Người phụ nữ bật khóc.

Điều họ không biết là vào lúc 23h50 cách đây một tuần, một trạc tuổi ấy cũng đã dùng dây thừng để kết liễu đời mình trong nhà vệ sinh.

Đó cũng là ngày ấy 21 tuổi.

[Hết]

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...