Người Giúp Việc Muốn [...] – Chương 4

4

Lưu Cường véo má Triệu Vãn: “Đã bảo bối không vui, sẽ nghĩ cách giải quyết.”

“Ừm… cho ta uống chút thuốc, quay một đoạn video của ta thì sao?”

Anh ta nhẹ nhàng, giọng điệu thoải mái.

“Em cầm video đó uy hiếp ta, bảo ta đi đông thì ta không dám đi tây, muốn gì cũng , bảo bối.”

Triệu Vãn tươi, chủ đáp lại.

Điều này khiến Lưu Cường phấn khích, thở gấp : “Bảo bối, rồi chúng ta sẽ kết hôn, để ta osin cho chúng ta!”

Tôi lạnh lùng cảnh họ tứ.

Kế hoạch của Lưu Cường không chỉ là muốn ly hôn, e là còn muốn chiếm đoạt tài sản của tôi.

Nhưng tôi sẽ không điều này với Triệu Vãn, dù sao trong lòng ta vẫn luôn nghĩ Lưu Cường mới là người giàu có, còn tôi chỉ là may mắn lấy ta.

Thật sự là khó cho Lưu Cường, vừa phải dỗ dành Triệu Vãn, vừa phải tính toán mưu đồ với tôi.

Trợ lý bước vào, thì thầm bên tai tôi: “Giám đốc Giang, sáng nay Triệu Vãn liên hệ với tôi, muốn tạm ứng trước lương, mười vạn.”

“Cậu có đưa không?”

Trợ lý rất thông minh, sớm nhận ra mối quan hệ giữa tôi, Lưu Cường và Triệu Vãn không bình thường.

“Chưa, tôi tài vụ hôm nay không có ở đây, ta có vẻ gấp gáp, bảo là ngày mai nhất định phải lấy tiền.”

Tôi lạnh lùng tắt màn hình giám sát: “Làm tốt lắm, chưa cần đưa.”

Tôi trầm ngâm suy nghĩ, ngày mai là sinh nhật mẹ Lưu Cường, chẳng lẽ… Triệu Vãn vội vàng cần tiền để mua quà lấy lòng bà ta?

Đến ngày sinh nhật, tôi ngồi máy bay năm tiếng đồng hồ để về nhà.

Khi tôi bước vào, bên trong đã ngồi đầy người, toàn là họ hàng bên nhà Lưu Cường.

Tiếng chuyện râm ran, âm lượng lớn đến mức gần như rung cả mái nhà.

Thấy tôi vào, dì cả của Lưu Cường liếc xéo tôi, giọng điệu gay gắt: “Tôi này, vợ thằng Cường, hôm nay mẹ chồng sinh nhật, sao bây giờ mới về?”

Lưu Cường thấy tôi mặt không vui, vội vàng đứng ra đỡ tôi: “Dì, Vân Vân bận công việc, chẳng phải cũng đã về rồi sao.”

Dì cả hừ lạnh một tiếng.

“Hừ, đàn bà con , suốt ngày chỉ biết lo công việc, không lo cho chồng con, thì nên trò trống gì!”

“Vợ thằng Cường, không phải tôi , mẹ chồng sinh nhật, lại về tay không thế này?”

Tôi mỉm , hiếm khi tỏ vẻ ngoan ngoãn.

“Dì, tôi đã chuẩn bị quà cho mẹ rồi, ăn xong tôi sẽ đưa, là món quà lớn đấy ạ.”

Mẹ chồng tôi nghe mặt rạng rỡ, vội vàng khoe khoang với mọi người xung quanh.

“Các bà xem, con trai tôi bây giờ giỏi lắm, tổng giám đốc công ty lớn nhất thành phố!”

“Bao nhiêu người muốn lấy con trai tôi mà không , hứ, Giang Vân lúc đầu cũng không hiểu chuyện, bây giờ bị tôi dạy dỗ, khác hẳn rồi.”

Tôi không vạch trần, thực ra Lưu Cường chỉ là trợ lý của tôi.

Mọi người xung quanh đều tâng bốc mẹ chồng.

Hôm nay Triệu Vãn mặc váy trắng giản dị, búi tóc cao, trông vừa đoan trang vừa giản dị.

Cô ta tất bật chuẩn bị mâm cỗ lớn, mở bánh kem, tự tay đội mũ sinh nhật cho mẹ chồng tôi.

Cô ta cung kính quỳ bên chân mẹ chồng, lấy ra một hộp quà gói kỹ lưỡng.

“Dì ơi, mấy tháng qua cháu và dì rất hợp ý, lần này sinh nhật dì, cháu đã chuẩn bị quà đặc biệt.”

Mẹ chồng tôi tít mắt, nhận lấy hộp quà, mở ra là một chiếc vòng tay vàng nặng trĩu.

Nhìn ánh mắt ngưỡng mộ của họ hàng, mẹ chồng tôi đầy tự hào.

Dì cả của Lưu Cường không ngồi yên, nắm tay Triệu Vãn hỏi: “Bao nhiêu tuổi rồi? Lấy chồng chưa? Tôi có cậu con trai còn độc thân, để hôm nào giới thiệu hai người với nhau nhé!”

Triệu Vãn xấu hổ, ánh mắt không ngừng liếc về phía Lưu Cường: “Dì ơi, cháu có người trong lòng rồi, chỉ muốn lấy người đó thôi.”

Tôi cúi đầu giả vờ không thấy, trong lòng âm thầm nghi ngờ.

Trợ lý không tạm ứng lương cho ta, tiền mua vòng vàng này từ đâu ra?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...