Người Đẹp Điên Rồi – Chương 7

8.

Trên tàu điện ngầm có rất nhiều người.

 

Một lúc lơ là, ba chúng tôi đã để mất dấu Ngô Đông.

 

Đang lúc bực bội, một giọng nam đầy kích vang lên từ toa bên cạnh.

 

"Cô đừng vu oan cho tôi, tôi đã lớn tuổi như thế này rồi... sao có thể cố ý sờ !"

 

"Ôi, ôi... Tôi bị vu oan giá họa, bây giờ tim tôi khó chịu lắm! Cứu tôi với, tôi phải đi khám bác sĩ!"

 

"Tôi đã 82 tuổi rồi mà còn bị đứa con ngoại tỉnh như đổ oan, thật là xui xẻo!"

 

Đợi đến khi ba người chúng tôi len qua đám người thì thấy tên lưu manh Ngô Đông đang nằm lăn ra đất tru tréo.

 

Bên cạnh cái "xác" của ông ta, còn có một bà mẹ trẻ đang đẩy xe nôi.

 

Mắt ấy đỏ hoe, đầy nước mắt. Có chút tủi thân, có chút bối rối.

 

Trong xe nôi là một bé khoảng hai ba tuổi, tóc tết hai bím đuôi sam. Miệng bé chu lên, có vẻ như sợ hãi đến phát khóc.

 

Bà mẹ trẻ lập tức nở nụ , bế em bé lên, vỗ về vỗ vào lưng bé.

 

"Con đừng sợ, mẹ đây mà."

 

Em bé trong lòng dường như cảm nhận sự tủi thân của mẹ, liền ôm chặt lấy cổ mẹ, lí nhí gọi: "Mẹ đừng khóc, mẹ đừng khóc."

 

Những người xung quanh chứng kiến cảnh này, mặt lạnh tanh, chẳng ai dám lên tiếng.

 

Dù sao thì một người bình thường mà bị một ông già háo sắc 82 tuổi vu oan thì cuộc sống bình yên của họ sẽ bị hủy.

 

May mà chúng tôi không phải người bình thường, chúng tôi là người điên! Chúng tôi không sợ!

 

Chẳng sợ gì hết!

 

19.

 

Vương Nhị Phi liếc mắt ra hiệu với bà Vương, bà Vương hiểu ý gật đầu!

 

"Nhanh nhường đường, bà tôi là bác sĩ già 80 năm kinh nghiệm. Chữa bệnh giỏi lắm!"

 

Trong đám đông lập tức nhường ra một lối đi.

 

Bà Vương chạy thẳng đến bên Ngô Đông, giáng thẳng cho ông ta 18 cái tát trời giáng.

 

"Tỉnh lại đi! Tỉnh lại đi!"

 

Đánh cho tên già háo sắc và mấy người hóng hớt xung quanh ngây ra như phỗng.

 

Tát xong, bà Vương lại bắt đầu ấn tim ép phổi cho ông ta.

 

"Phụp phụp" mấy cái, suýt nữa nổ luôn máy tạo nhịp tim của Ngô Đông!

 

Ngô Đông cứ vùng vẫy muốn ngồi dậy bà Vương mỗi ngày phải ăn đến tám bát cơm!

 

Vừa vùng vẫy là bị đè xuống! Vừa vùng vẫy là bị đè xuống!

 

Lần này, ông ta thực sự kêu thảm thiết, kêu cứu ầm ĩ.

 

Những người chứng kiến xung quanh đều móc điện thoại ra!

 

Tất nhiên không phải để báo cảnh sát, mà là để ghi lại cuộc sống tươi đẹp này rồi.

 

20.

"Ông ta là kẻ sàm sỡ!"

 

Một giọng nữ trong trẻo cắt ngang màn kịch ồn ào này.

 

Một nữ sinh mặc đồng phục học sinh đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi.

 

Cô bé lấy điện thoại ra, phát một đoạn video.

 

Trong video ghi lại rõ ràng cảnh Ngô Đông áp sát bà mẹ trẻ kia.

 

Ông ta không chỉ sờ mông bà mẹ trẻ nhiều lần, mà còn dùng hạ bộ cọ xát liên tục vào người ấy.

 

Lúc đầu, bà mẹ trẻ vì ngại em bé trong xe nôi nên còn cố gắng đổi chỗ.

 

Nhưng Ngô Đông dường như ra sự lo lắng của bà mẹ trẻ nên lại theo sát phía sau.

 

Bà mẹ trẻ nhịn không nữa mới lớn tiếng ngăn cản ông ta.

 

Sau khi bị vạch trần, Ngô Đông lại tỏ ra còn tủi thân hơn cả bà mẹ trẻ.

 

Nằm lăn ra sàn tàu điện ngầm, gào khóc ầm ĩ!

 

"Tôi từng bị ông ta sàm sỡ ngay trên tàu điện ngầm này! Cho nên hôm nay tôi vừa thấy là liền lấy điện thoại ra ghi lại tất cả."

 

Cô bé bà mẹ trẻ: "Nếu hôm nay chị muốn báo cảnh sát thì em sẽ gửi video này cho chị. Nếu cần em chứng, em có thể xin phép thầy nghỉ học."

 

Nằm trên đất, Ngô Đông nghe thấy tiếng còi báo không hề sợ hãi.

 

Ông ta dùng ánh mắt dâm dục nữ sinh trung học: "Em , tôi nhớ em rồi đấy."

 

Sau đó, ông ta lại bà Vương: "Các người mau gọi cảnh sát bắt bà điên này lại đi!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...