Người Đẹp Điên Rồi – Chương 6

16.

Thời buổi này, đến cả phát bệnh cũng phải cạnh tranh.

 

"Chát chát" hai tiếng, bà Vương trực tiếp giáng hai cái tát vào mặt hai bà già lắm mồm.

 

"Hai con điế m già lăng loàn đê tiện f*kin *shh*le (xin phép mã hóa cuộc trò chuyện để tránh việc Mảk gõ bonk bonk cái page như cách ảnh gõ Hazbin Hotel) các người còn dám xuất hiện trước mặt tôi. Ỷ bản thân mình còn trẻ mà dụ dỗ ông chồng 90 tuổi của tôi!"

 

Bà Vương ngồi phịch xuống đất, vỗ tay: "Ông trời ơi ông ngó xuống đây mà xem cái thân già tôi này, ông móc con mắt ông ra mà cho rõ coi còn công lý không~ Ông hai con đi ế m già không những dụ dỗ chồng tôi còn dám khiêu khích tôi trong thang máy đây nè!"

 

Tất cả mọi người trong thang máy đều giật mình.

 

Hai bà lão bị đánh rõ ràng không ngờ tới huống này, vội vàng muốn giải thích.

 

Nhưng bà Vương sao cho họ cơ hội, lại thêm "bụp bụp" hai phát.

 

Lúc này hai bà già lắm mồm cũng phản ứng lại, muốn xông lên đánh bà Vương.

 

Vương Nhị Phi vội vàng bước tới, lấy ra một tập hồ sơ bệnh án dày bằng một cuốn sách y học từ trong túi áo.

 

"Hai người các người muốn đánh bà tôi, tôi không có ý kiến gì."

 

"Nhưng trước khi đánh thì tôi rõ trước nhé, bà tôi năm nay đã 80 tuổi rồi, thời gian mắc bệnh tâm thần còn dài hơn cả tuổi của tôi đây này."

 

"Nếu hai người đánh bà tôi bị thương, bà ấy sẽ phải ở nhà các người."

 

Nói xong, Vương Nhị Phi khoanh tay trước ngực, tỏ vẻ mặc kệ bọn họ.

 

Bà Vương mỉa một tiếng: "Cháu trai! Cháu giả vờ bình thường gì! Bản thân cháu bị tâm thần phân liệt đã 20 năm rồi, cháu còn bà?"

 

Mãi đến khi thang máy xuống đến tầng 1, trong thang máy chỉ còn lại tiếng gào thét của bà Vương, không còn âm thanh nào khác.

 

Ngay cả gã đàn ông lực lưỡng đang hút thuốc ở góc cũng lặng lẽ dập tắt điếu thuốc, rụt rè trốn trong góc.

 

17.

 

Sau khi đưa chị vào công ty, đội báo thù của chúng tôi chính thức hành .

 

Sau nhiều lần thăm dò ý kiến của chị và tra cứu các tài liệu rời rạc trên mạng.

 

Chúng tôi biết rằng tên dê già 82 tuổi này tên là Ngô Đông, sống ngay trên tầng của chị.

 

Ông ta là chủ nhà của chị, đã nhiều lần lợi dụng thân phận chủ nhà để vào nhà chị.

 

Lúc đầu, ông ta sàm sỡ chị, chị đã báo cảnh sát.

 

Nhưng vì không có bằng chứng xác thực nên cảnh sát không lập án.

 

Sau đó, chị đã quyết tâm lắp camera để lấy bằng chứng lại không kết án vì Ngô Đông đã 82 tuổi.

 

Hơn nữa, Ngô Đông này là một kẻ phạm tội nhiều lần. Ông ta đã nhiều lần quấy rối phụ nữ trên tàu điện ngầm, bị báo cảnh sát bắt nhiều lần đều không bị trừng thích đáng vì lý do tuổi tác.

 

Điều này cũng khiến ồng ta ngày càng ngang ngược hơn!

 

Ba chúng tôi quyết định núp ở dưới tầng, theo dõi tên dê già.

 

Đợi một lúc, Vương Nhị Phi và bà Vương lại cãi nhau vì chức đội trưởng.

 

Nhưng dù tôi có khuyên thế nào, họ cũng không chịu đánh nhau.

 

Cuối cùng, Ngô Đông cầm một cái cốc trà, lắc lư đi ra khỏi cầu thang.

 

Chúng tôi bám theo, đi theo ông ta lên tàu điện ngầm.

 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...