Người Đàn Bà Không [...] – Chương 2

Từ Dương nhếch môi mỉa, rồi đưa tay véo nhẹ má tôi, giọng vừa dỗ dành vừa trêu:

“Miễn là em vui.”

Từ Dương vốn là người tự mình lập nghiệp từ sớm, tôi càng tin vào con mắt người của .

Thế nên… lẽ nào Trương Thiến thật sự có vấn đề?

Tôi mở lại WeChat, phát hiện không biết từ bao giờ Trương Thiến đã chặn tôi xem nhật ký.

Tôi lại vào TikTok của ta, trống trơn, chẳng thấy gì mới.

Tuy nhiên, nhờ vài bình luận trong một clip, tôi đoán ra nickname của ta trên Xiaohongshu.

Phụ nữ một khi đã bị chạm đến lòng nghi ngờ, thì khả năng điều tra còn đỉnh hơn thám tử.

Tôi mở Xiaohongshu của ta ra – và không khỏi sững sờ.

Tài khoản có hơn mười ngàn người theo dõi, đăng toàn các bài review mỹ phẩm, đồ dùng cao cấp và cả ảnh selfie.

Góc chụp cực kỳ tinh tế, tạo cảm giác sang trọng bí ẩn.

Nếu không nhờ rõ mặt, tôi suýt tưởng tài khoản đó là của chính mình.

Vì những món đồ ta khoe, đều là thứ tôi từng chia sẻ trên vòng bè WeChat.

Bình thường tôi hay chia sẻ vài món mình thích dùng cho bè xem, cũng chẳng bao giờ để ý ai xem hay không.

Ai ngờ ta dùng chính mấy thứ đó để sống ảo.

Cơn buồn nôn trào lên tận cổ.

Một con “sống ảo thành tinh”!

Tôi tiếp tục lướt xuống.

Bất ngờ thấy một bức ảnh chụp bóng lưng đàn ông rất quen.

Nếu tôi không nhầm, đó là Từ Dương – còn bối cảnh chính là văn phòng của ấy.

Dưới ảnh có caption:

“Anh Từ vất vả quá, thương ngoan ghê!”

Phía dưới phần bình luận còn “nhộn nhịp” hơn:

“Người tiểu tiên nữ có khí chất quá đi! Trẻ mà đã chủ công ty, đúng là xứng đôi vừa lứa.”

Và Trương Thiến trả lời:

“Anh Từ thật sự rất giỏi, là thần tượng em ngưỡng mộ.”

Thần tượng? Thần tượng cái con khỉ!

Chồng tôi giỏi thế nào có liên quan gì đến ?

Muốn thế chỗ tôi hả?

Muốn phượng hoàng, cũng đừng giẫm xác người khác mà lên.

4

Chưa kịp nghĩ xem phải xử lý Trương Thiến thế nào, ta đã tự mình tìm đến tận cửa.

“Chị ơi, chị với còn mấy hôm nữa mới về quê ăn Tết đúng không?”

Tôi gật đầu.

Cô ta ngọt ngào:

“Vậy… em có thể đến nhà chị ở nhờ mấy hôm không?”

Trong một giây, tôi thực sự nghi ngờ mình bị nghe nhầm.

Nhưng rồi, Trương Thiến bắt đầu trình bày lý do.

Cô ta vì vấn đề thực tập nên cần ở lại thành phố vài ngày, trong khi trường cầu sinh viên rời ký túc xá ngay ngày mai, chẳng còn nơi nào để đi, nên muốn đến nhà tôi ở nhờ vài hôm.

Tôi với ta chẳng họ hàng thân thích gì, mà mặt dày mở miệng xin ở nhờ.

Nghĩ đến cái tài khoản Xiaohongshu sống ảo của ta, tôi càng cảm thấy chuyện này không đơn giản.

Trương Thiến thì cứ ra vẻ tủi thân, mắt rưng rưng, giọng nghẹn ngào cầu xin.

“Chị ơi, em không ở không đâu ạ, em sẽ việc nhà, coi như chị giúp việc vài hôm nha?”

Thật ra từ sau cái lần ta mở miệng gọi chồng tôi là “ Từ”, tôi đã chẳng còn chút thiện cảm nào.

Nếu ta đã tự nguyện giúp việc, tôi càng muốn xem thử ta định giở trò gì.

Dù sao cũng là người ngoài vào nhà, tôi vẫn hỏi ý kiến của Từ Dương.

Anh chỉ phất tay trả lời đúng hai chữ:

“Tùy em.”

Thế là tôi đồng ý để Trương Thiến đến ở nhờ.

Chẳng phải tôi mềm lòng, mà là tò mò — muốn xem ta còn định bày trò gì nữa.

5

Sau khi Trương Thiến dọn đến nhà, ta tỏ ra vô cùng nhiệt .

Chủ dọn dẹp, còn xuống bếp nấu bữa tối.

Tối đó Từ Dương vừa về đến nhà, vừa thấy mâm cơm dọn sẵn trên bàn ăn, liền ngạc nhiên ngẩng đầu hỏi tôi:

“Em vừa đi mua đồ ăn về à?”

Tôi còn chưa kịp trả lời, Trương Thiến đã bưng bát canh cuối cùng từ bếp bước ra,

khuôn mặt tươi như hoa:

“Anh ơi, đúng lúc quá, em vừa mới nấu xong canh. Anh tranh thủ ăn nóng cho ấm bụng nha~”

Từ Dương chẳng thèm ta lấy một cái.

Vừa vứt cặp xuống ghế, lao ngay đến ôm lấy tôi đang ngồi ở sofa:

“Sao không đi mua ở Hi Lai Ký? Em thèm phở xào thịt bò mà?”

Từ Dương biết tôi không thích nấu ăn.

Nếu rảnh sẽ tự tay nấu, còn không thì hai đứa đi ăn hoặc mua về.

Thế nên chuyện trên bàn có cơm tự nấu, đúng là chuyện lạ.

Còn Trương Thiến thì bị phớt lờ hoàn toàn, đứng lạc lõng như không khí.

Từ Dương từ đầu đến cuối không thèm ta một lần.

Trong bữa cơm, Trương Thiến không ngừng gắp thức ăn cho Từ Dương, lại còn lắm lời châm chọc:

“Anh ơi, em thấy bếp nhà chị mới lắm luôn á, chị chắc ít nấu ăn lắm nhỉ?

Bà em hay , phụ nữ biết chăm sóc dạ dày của đàn ông thì mới gọi là đảm đang đó~”

Tôi đang ăn mà suýt nghẹn.

Lời này không phải đang bóng gió mỉa mai tôi không biết nấu ăn, không phải người vợ giỏi giang đó sao?

Tôi còn đang định phản bác thì Từ Dương đã giành lời trước, câu nào chí mạng câu đó:

“Em không biết à? Dầu mỡ da phụ nữ đó. Học đại học mà không hiểu chuyện này à?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...