Khi về đến nhà, tôi thấy mẹ đang nhận một cuộc gọi từ Trần Bình.
Bà không biết tôi đã về, để điện thoại trên bàn và bật loa ngoài.
Trong khi đó, bà nhàn nhã pha trà, dáng vẻ ung dung, hoàn toàn trái ngược với những lời lẽ cay nghiệt phát ra từ điện thoại.
Trần Bình hét lên:
“Nghe bà không chịu ly hôn? Sao hả? Bà còn muốn chiếm giữ người đàn ông của tôi à?”
“Bớt mơ mộng đi, Tề Huệ. A Viễn đã không còn chút cảm nào với bà từ lâu rồi!”
“Ông ấy bà cả ngày chỉ biết việc, mạnh mẽ đến đáng sợ, chẳng hiểu gì về niềm vui cuộc sống, đúng là một khúc gỗ!”
“Có người đàn ông nào lại thích một khúc gỗ cơ chứ?”
Tôi: ???
Mẹ tôi không hiểu gì về , không biết tận hưởng cuộc sống sao?
Mẹ tôi hiểu, cha tôi thì không.
Tôi còn nhớ.
Có lần cả gia đình đi xem hòa nhạc.
Cha tôi ngủ gật giữa buổi.
Từ đó về sau, mẹ không bao giờ đề nghị đi xem nữa.
Hóa ra…
Người không hiểu mẹ tôi chính là ông ấy.
Trong khi tôi đ,au lòng cho mẹ, bà vẫn bình thản như không, thấy tôi vào thì tắt điện thoại.
“Con về từ lúc nào thế? Sao không gì cả?”
Tôi hỏi:
“Tại sao mẹ lại để họ ph,ạm mẹ như ?”
Mẹ im lặng hồi lâu, sau đó nhẹ nhàng :
“Vì mẹ sợ bản thân sẽ không đủ nh,ẫn t,âm.”
Tôi: ???
Một lúc sau, mẹ giải thích thêm:
“Có những người đáng phải nhận sự trả giá, mẹ lại sợ mình không đủ quyết đoán để điều đó.”
Sau đó, mẹ tôi đồng ý ly hôn.
Tin tức này vừa lan ra, dư luận lập tức bùng nổ.
Mọi người đều cho rằng mẹ tôi sẽ bị chia tài sản.
Một nữ tổng giám đốc danh tiếng, gặp phải chồng tệ b,ạc, lại không thỏa thuận tài sản trước hôn nhân.
Tài sản vừa thừa kế đã sắp bị chồng lấy đi một nửa, đúng là chuyện khó tin!
Trên các trang mạng, ngập tràn sự “thất vọng” đối với mẹ tôi.
Những từ khóa như “não cá vàng vì ” hay “não hoại cả đời” tràn lan khắp nơi.
Ở trường, một số người xu nịnh đã bắt đầu nịnh nọt Trần Giai.
Trần Giai thậm chí còn thể hiện sự hào phóng của mình, mời họ đến nhà hàng sang trọng và hứa hẹn sẽ đưa họ đi du lịch nước ngoài trong tương lai.
Dần dần, người ta bắt đầu bàn tán:
“Trần Giai thật hào phóng, đúng là phong thái của một tiểu thư con nhà giàu!”
“Còn Tề Duệ Duệ thì đúng là nhỏ nhen!”
Tôi: ???
Thật đúng là tiền có thể kiểm soát miệng lưỡi con người!
Hừ, tôi muốn xem Trần Giai sẽ kết thúc ra sao.
Bởi vì tôi biết, mẹ tôi không bao giờ chịu thua dễ dàng.
Điều này tôi tin tưởng hơn bất kỳ ai.
Bạn thấy sao?