Vừa tan học, tôi đã nhận ra những ánh mắt kỳ lạ xung quanh.
“Mẹ ta là giả, ta cũng là giả sao?”
“Thiên kim tiểu thư gì chứ, hóa ra là c,ướp đời người khác mà thành!”
“Chứ sao, cha ruột cũng đã lên tiếng rồi.”
Ban đầu, tôi không hiểu họ đang gì.
Nhưng khi mở điện thoại, một tin tức đ,ập vào mắt tôi:
“Tập đoàn Tề thị bùng nổ scandal tiểu thư thật-giả, con rể của gia đình đích thân vạch trần vợ mình.”
Tập đoàn Tề thị, là nhà tôi.
Con rể Tề gia, là cha tôi!
Cha tôi vạch trần mẹ tôi sao?
Không thể tin nổi, đây là tin tức gì !
Tôi khó tin nhấn vào xem, lòng bỗng trùng xuống.
“Tôi đã bí mật đối chiếu ADN của Tề Huệ với cha vợ, quả thật không khớp.”
“Tề Huệ không phải con ruột của ông ấy…”
“Tề Huệ biết rõ, giữ im lặng, thậm chí tìm mọi cách ngăn cản Bình Bình vào Tề gia, thật là…”
“Năm đó, tôi và Bình Bình nhau, ta dựa vào tiền bạc mà hoại chúng tôi, chiếm đoạt người và cả gia đình của người khác…”
Nói đến đây, cha tôi khóc.
Tôi sững sờ.
Vì quên đeo tai nghe Bluetooth, âm thanh từ điện thoại đã phát ra ngoài và cả lớp đều nghe .
Tai tôi vang lên những lời giễu cợt:
“Cô ta còn dám bật loa ngoài?”
“Chiếm đoạt đồ của người khác, thấy tự hào lắm sao?”
“Vô liêm sỉ, giống hệt mẹ ta! Chiếm đoạt người người khác, chẳng phải là tiểu tam à?”
Nghe đến đây…
Tôi cắn chặt môi, cầm quyển sách n,ém thẳng vào mặt kẻ bịa đặt.
“Cậu biết gì mà bậy!”
Cha tôi và mẹ tôi nhau tự nguyện!
Là cha tôi theo đuổi mẹ tôi!
Tôi từng thấy những lá thư ông viết cho mẹ, mẹ tôi cất giữ cẩn thận.
Ông tập nấu ăn, tổ chức lãng mạn, chỉ để mẹ tôi vui.
Đây mà gọi là “bị ch,iếm đoạt” sao?
Cha tôi đang dối!
Nhưng tại sao ông lại thế?
Chẳng lẽ ông không mẹ con tôi sao?
Tôi bước đi vô hồn trên hành lang.
Bất ngờ, một xô ,rác đổ ập lên người tôi.
Tôi vội phủi những thứ b,ẩn trên người, ngẩng lên thấy một khoanh tay, ánh mắt ngạo mạn.
“Cô là Tề Duệ Duệ? Thiên kim tiểu thư nổi tiếng của trường?”
“Cô là ai—” Bị b,ắt n,ạt, giọng tôi không mấy thân thiện, lạnh lùng ta.
“Tôi á? Chính là đứa x,ui x,ẻo bị c,ướp mất cuộc đời.”
Cô ta túm tóc tôi, ánh mắt đầy vẻ cay nghiệt:
“Mẹ không phải con ruột nhà họ Tề, mẹ tôi mới đúng. Không chỉ , mẹ còn c,ướp luôn cha tôi! Dựa vào đâu? Mẹ con tôi nhẫn nhục bao nhiêu năm, tại sao hả?”
Cô ta tôi cướp cha ta?
Cô ta đang gì ?
Tôi chưa kịp nghĩ kỹ, ta càng càng giận, giơ tay định tát tôi.
Bạn thấy sao?