Lăng Thiếu Phong vâng dạ không dám cãi lời, nhân lúc Trương Tiểu Nặc dọn đồ vào túi xách, tà mị.
" Có mồi thì gọi em trai này tới, ok? "
Diệp Tử Hàn nheo nheo mắt, có phần nguy hiểm:" Không bậy trước mặt ấy, lái xe cẩn thận. "
" Đi thôi. ''
Diệp Tử Hàn họ sánh vai bước ra khỏi phòng, khóe miệng kéo ra một đường cong hoàn mỹ.
" Chị dâu, chị muốn ăn gì không? "
Trương Tiểu Nặc lắc đầu, lượm lại đồ kẹp tóc rớt ở phía dưới ghế phụ, mỉm :" Hello kitty, cái này của Đường Noãn. "
Lúc này chợt nhớ Đường Noãn có gạt nàng nhỏ:" Hai người... hẹn hò? "
Lăng Thiếu Phong ngẩn ngơ giây lát, như có như không. Sự im lặng của , dường như là ngầm thừa nhận.
Trương Tiểu Nặc người đàn ông phong lưu, thay phụ nữ như thay áo ấy, giọng như lại có phần nghiêm túc.
" Đường Noãn là một tốt, rất dễ tổn thương. Nếu chỉ muốn giỡn, chơi qua đường, ấy hoàn toàn không thích hợp. "
Lăng Thiếu Phong hiểu muốn gì, trầm ngâm giây lát:" Lần này, em nghiêm túc. "
Gương mặt Trương Tiểu Nặc hiện lên sự bất ngờ, vô thức mỉm :" Được, tôi tin cậu. Nếu đã xác định, xin hãy đối xử tốt với Đường Noãn. "
" Diệp tổng, hân hạnh, hân hạnh! "
Chủ tịch Bell nắm chặt tay , không thấy mắt.
" Mời ngồi, mời ngồi. ''
Diệp Tử Hàn ngồi bên cạnh ông ta, cầm lấy bản hợp đồng của thư ký.
" Dự án phát triển ở vùng đất phía Đông, không biết quý ngài như thế nào? "
Diệp Tử Hàn nâng ly R*ợ*u lên uống một ngụm, hai chân ngồi chéo lại, nhếch miệng khách sáo.
" Có thể xây một khu du lịch theo kiểu Hàn Quốc. "
Chủ tịch Bell gật đầu tán thành, ông ta gọi một cuộc điện thoại mua hết mấy vùng đất nhỏ xung quanh, đưa ra giá cao chiếm lấy.
" Dự án này thành công, lợi nhuận thì ngài sáu tôi bốn. Hợp đồng này.... "
Diệp Tử Hàn châm biến, trên người phát ra tia lạnh lùng:" Tôi tám, ngài hai. "
Nụ chủ tịch Bell trở nên cứng ngắc, gương mặt lúc trắng lúc đỏ.
" Vùng đất phía đông tuy lớn không có giá trị, theo như tôi biết, công ty ngài, sắp không xong nhỉ? Nếu muốn phát triển thì phải mua những vùng đất xung quanh, những nơi đó, đều thuộc quyền sở hữu của tôi. "
Không khí trầm xuống, chủ tịch Bell nắm chặt thành quyền, hoàn toàn không thể phản bát.
" Chủ tịch Bell không hài lòng có thể kiếm công ty khác, một dự án lớn thế này công ty như ông hoàn toàn trụ không nổi. Không có những vùng đất nhỏ của tôi, ông cũng không thể thực hiện dự án mà ông mong muốn. "
Thành quyền từ từ buông lỏng, chủ tịch Bell tuy không phục , đúng như hắn , có thể giúp ông, chỉ có thể là hắn.
" Được, tôi muốn cổ đông thứ hai. "
Diệp Tử Hàn quăng bản hợp đồng lên bàn, lời có phần lạnh lùng, có phần lấn áp người.
" Cổ đông thứ hai, đã có. Nếu không muốn hợp tác thì tôi xin về trước. ''
Chủ tịch Bell thành tiếng, vẻ mặt cứng lại:" Tôi ký, tôi ký. Nhưng cổ đông thứ hai? "
" Tập đoàn Lăng thị, Lăng Thiếu Phong. "
Dứt lời, ông ta liền run rẫy, có phần vui mừng. Tập đoàn Diệp thị, Lăng thị là những công ty có quy mô lớn, đa số các công ty bất sản, thương mại, showbit đều là sản nghiệp của họ.
Nếu như , dự án này có thể là dự án lớn nhất trong năm nay.
Nhưng ông không hiểu, dự án này đối với Diệp Tử Hàn là một chuyện rất dễ dàng, cớ sao lại cần Lăng thị vào để chia bớt lợi nhuận?
Diệp Tử Hàn đi về hướng gửi xe, bác tài xế nhanh tay mở cửa ghế sau cho .
" Đưa Tiểu Nặc về chưa? "
Đầu dây bên kia rất ồn, dường như ở quán bar:" Về nhà an toàn. "
Diệp Tử Hàn đưa máy ra xa, đưa bản hợp đồng cho thư ký:" Sắp phát triển dự án du lịch ở phía Đông, cổ đông thứ hai, là . "
Lăng Thiếu Phong không bất ngờ về những chuyện như , có tiền vào, ai chẳng muốn:" Có cần tôi giúp gì không? "
" Có thời gian thì đi khảo sát. "
Diệp Tử Hàn ngã người xuống ghế, ngắt cuộc gọi. Chiếc xe màu đen Rolls chạy về hướng khách sạn, rất nhanh liền ngừng ngay trước cửa.
Diệp Tử Hàn nhấn nút đi lên tầng 21, một lầu có nhiều dãy phòng, theo dãy số đi đến phòng 209.
" Cộc cộc. "
Chiếc cửa phòng vừa mới, một nữ nhân mặc trên người một áo tắm. Hứa Tĩnh quyến rũ nhường đường để vào.
Bạn thấy sao?