25
Thế là tôi đã của Triệu Vũ Chi một năm.
Thỉnh thoảng, ta mẹ không khỏe, muốn gặp con dâu tương lai, và tăng thêm năm triệu cho tôi.
Có lúc, lại bảo bố bị viêm tai giữa, nếu không sớm nghe thấy con dâu tương lai gọi là “bố”, ông sẽ bị điếc, thế là lại thêm năm triệu nữa.
Cứ như thế, tôi đã gặp bố mẹ ta, và cũng đã gặp trai tôi.
Cuối cùng, chúng tôi đã định ngày cưới.
Khi hai nhà cùng nhau thử váy cưới, tôi lén kéo Triệu Vũ Chi ra sau, lo lắng :
“Mẹ vừa bảo hôm nay là ngày tốt, bảo chúng ta lát nữa đi đăng ký kết hôn luôn. Thế này sao mà kết thúc ?”
Anh ta véo nhẹ tai tôi, giọng dịu dàng: “Ừ, thì cứ đăng ký đi, mẹ tôi có bệnh tim, không chịu sốc.”
“Nhưng mà…”
Tôi vẫn lưỡng lự, dù sao hôn nhân cũng không phải chuyện nhỏ, Triệu Vũ Chi tiếp tục thuyết phục:
“Hơn nữa, trai em cũng không còn trẻ nữa. Em mà không kết hôn, ấy cũng chẳng đi tìm vợ, em nỡ lòng ấy lắc tay đến mức bị viêm gân mà không có ai cùng lái xe vào ban đêm sao?”
Nhắc đến trai, tôi liền dao .
Triệu Vũ Chi nhân cơ hội cúi xuống hôn nhẹ lên môi tôi: “Ngoan, lát nữa tôi sẽ chuyển cho em một khoản tiền lớn, cùng tôi đi đăng ký nhé.”
Tôi vặn vẹo ngón tay: “Vậy nếu ly hôn, tài sản…”
“Chia đôi.”
Anh ta là một trong những người giàu có nhất, tài sản của ta gấp vô số lần của tôi.
Nhưng mà…
Tôi cũng không hiểu sao mình lại cứ ỡm ờ mà : “Vậy, người bình thường kết hôn, ít ra cũng có màn cầu hôn chứ.”
Anh ta khẽ.
Tôi cảm thấy đang nhạo mình, liền tức giận xoay người định bỏ đi.
Nhưng ta nắm lấy cổ tay tôi, khi tôi quay lại thì ta đã quỳ một chân xuống.
Một chiếc nhẫn kim cương khổng lồ hiện ra trên tay ta.
“Phó Anh, em.”
“Anh, Triệu Vũ Chi, nguyện dành cả cuộc đời này để cho em tiêu không hết tiền, không dứt và nghe không hết những lời ngọt ngào.
“Lấy , vợ của , không?”
Mũi tôi bất giác cay cay.
Gì thế này!
Chẳng phải chúng ta đang diễn sao!
Tôi cắn môi, ngượng ngùng : “Anh quên là trước đây từng dọa đem tôi chôn sau núi à?”
“Ngọn núi sau nhà là biệt thự của tôi, là muốn chôn em vào cơ thể tôi.”
“…”
Được rồi, muốn chơi trò cứng nhắc phải không!
Tôi chịu thua rồi.
Cuối cùng tôi cũng ngượng ngùng để đeo nhẫn vào tay, Triệu Vũ Chi đứng dậy, ôm chặt tôi vào lòng, cúi đầu hôn sâu tôi.
“Phó Anh, sau khi cưới, chỉ có một cầu, không bao dưỡng trai trẻ, tài xế, đầu bếp, người vườn, vệ sĩ… sau lưng .”
Phiên ngoại 1:Hôn nhân sau 3 năm
Vào năm thứ ba sau khi kết hôn, sau buổi “lái xe” buổi sáng, tôi nằm trên ngực Triệu Vũ Chi, dùng móng tay vẽ vòng tròn lên ngực ấy.
“Tiểu Triệu à, thích em từ khi nào ?”
Từ sau khi nhận giấy đăng ký kết hôn, tôi lại mạnh miệng, bắt đầu gọi là Tiểu Triệu trở lại.
Triệu Vũ Chi vừa nghịch tóc tôi, vừa nhàn nhạt : “Lúc đầu tiên gặp em ở hội quán.”
Tôi lập tức thấy tim đập rộn ràng, ngượng ngùng : “Aizz, thì ra là đã em từ cái đầu tiên rồi…”
“Ừ, khi thấy em ngồi với đám tiểu thư khác giữa một đám người mẫu nam. Các ấy đều sờ, còn em thì mắt trộm liếc, muốn sờ mà không dám, tay đưa ra mấy lần lại thu về. Lúc đó, đã nghĩ, có nào mà nhát gan và buồn như , trêu ấy chắc sẽ thú vị hơn nuôi chó nhiều.”
Tôi: “…”
“Triệu Vũ Chi, em muốn ly hôn! Ly hôn ngay lập tức!”
Phiên ngoại 2:Tâm sự thầm kín của Triệu Vũ Chi
Thực ra, Triệu Vũ Chi chưa bao giờ nghĩ đến việc đương.
Anh vốn là người lạnh lùng từ bé, không chỉ về tính cách mà cả về chuyện cảm cũng .
Khi còn học đại học, cùng phòng của thường tụ tập xem phim “nóng”, chẳng có chút hứng thú nào, chỉ lướt qua một lần cũng thấy nhàm chán.
Mặc dù là thái tử gia Triệu gia, bên cạnh luôn có rất nhiều xinh đẹp chưa bao giờ thực sự quan tâm.
Cho đến năm 24 tuổi, thậm chí chưa từng nắm tay một .
Anh từng nghĩ, cuộc đời mình sẽ mãi lạnh lùng như thế.
Cho đến hôm đó, khi đến một công ty để bàn chuyện ăn, mẹ lại đến ép thêm WeChat của một để xem mắt.
Anh đang bực mình.
Rồi bỗng có một chạy đến, đẩy mẹ ra và đòi bao dưỡng .
À, chính là không dám sờ vào người mẫu nam ở hội quán đó.
Mắt to tròn, khuôn mặt nhỏ nhắn, dễ thương. Nhưng gan ấy lại lớn, vừa thấy đã muốn ngủ với , thậm chí còn chạm vào tay .
Rõ ràng ấy sợ đến mức suýt tè ra quần.
Hừm.
Thật thú vị.
Triệu Vũ Chi bất ngờ không từ chối, lười nhác đồng ý.
Cô ấy sẽ trả tám vạn một tháng, dù số tiền đó không đủ trả cho một bữa ăn của , thấy ấy cứ liên tục kiểm tra tài khoản ngân hàng với vẻ đau lòng.
Anh theo ấy về căn hộ, muốn xem có trò gì thú vị.
Không ngờ, ấy đúng là có không ít trò.
Anh ra rằng đây là lần đầu tiên của ấy, đã chuẩn bị rất kỹ, thậm chí còn học cách những lời trong mấy bộ phim.
Trong lòng thấy vừa ngốc vừa ngây thơ, kỳ lạ thay, khi ở bên , không hề cảm thấy lạnh lùng, ngược lại, còn trở nên cuồng nhiệt.
Đặc biệt là khi dính lấy , ôm eo , ngẩng mặt lên và cầu xin hôn.
Anh thấy đáng vô cùng.
Làm sao lại có dễ thương đến thế?
Thơm thơm, mềm mềm, khi ôm ấy, Triệu Vũ Chi thầm nghĩ: “Triệu Vũ Chi, mày tiêu rồi.”
Sau đó, hẹn đi ăn, thực ra là muốn tặng quà và tỏ .
Nhưng lại định bán như “hàng cũ”.
Cô còn đã có người đàn ông mới.
Triệu Vũ Chi tức điên lên, định trừng thật nặng, dọa sợ chết khiếp.
Nhưng khi đứng đó, chân run rẩy, cúi đầu nức nở, lại mềm lòng.
Thôi bỏ qua.
Cô vốn dĩ đã ngốc nghếch rồi, dọa nữa thì sợ thật mất.
Anh nghĩ sẽ cảm thấy tội lỗi, không ngờ, hôm sau lại thấy ăn liền hai cái giò heo lớn.
Triệu Vũ Chi bất đắc dĩ.
Một như , ngoài ấy ra, không thể tìm thấy ai khác, nhất định phải giữ ấy trong tay, không để ai cướp mất.
Anh dùng chút mưu mẹo, nhẹ nhàng đưa ấy đến gặp gia đình, thử váy cưới và cuối cùng là nhận giấy đăng ký kết hôn.
Việc đối phó với ấy, đối với là chuyện dễ như ăn bánh.
Chỉ cần Triệu Vũ Chi muốn lừa, Phó Anh có thể bị lừa cả đời.
Thực ra, Triệu Vũ Chi không chắc Phó Anh có hay không.
Có lẽ tiền của , hoặc có thể là… vòng eo của , và cặp mông đẹp như Captain America.
Nhưng chuyện đó không quan trọng.
Anh sẽ tiếp tục giữ vóc dáng.
Còn về việc có không… có cả cuộc đời này để khiến hoàn toàn .
Giống như cách mà .
Hết
Bạn thấy sao?