Năm thứ ba tôi thầm yêu Thịnh Tuấn, lại bị em trai anh ấy để ý.Thế là cậu thiếu gia luôn nổi loạn ấy nhuộm tóc đen.Bỏ chơi xe, cũng ngừng mấy trò thể thao mạo hiểm.Chỉ là ngày nào cũng theo sau lưng tôi, ngọt ngào gọi một tiếng “chị ơi”.Ai nhìn vào cũng thấy cậu ấy thích tôi.Thịnh Tuấn cũng vậy.Vì thế anh đưa tôi một tấm thẻ:“Em ấy có chí tiến thủ là chuyện tốt, em dỗ dành em ấy một chút đi.”Khoảnh khắc ấy, tôi thấy thật vô vị.Sau này, Thịnh Tuấn say rượu, làm nũng với tôi rằng đau dạ dày.Nhưng lại nghe thấy âm thanh ướt át dính nhớp.Anh chất vấn tôi đang ở cùng ai.Tôi thở gấp, khẽ cười.“Đang dỗ em trai anh đó.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?