Có lẽ là đã cải trang, cũng sẽ không dùng thông tin cá nhân thật.
Cô chỉ rút tiền một lần khi trở về nước.
Không có bất kỳ thông tin hay số điện thoại nào.
Cũng không có hồ sơ bảo hiểm xã hội.
Cô đã tránh mọi dấu vết có thể tìm thấy trên mạng.
Đây là đang chắc nịch rằng hắn sẽ tìm sao?
Mọi người đều cho rằng hắn bị điên rồi.
Lúc đầu, gia đình hắn còn sắp xếp cho hắn đi xem mắt, muốn chuyển hướng sự ý của hắn sang một chuyện khác, để hắn đừng tiếp tục phát điên nữa.
Nhưng hắn nhất quyết không chịu từ bỏ.
Dù cho trời đất có đảo ngược, hắn cũng phải tìm cho bằng .
6
Sau đó hắn đã suy nghĩ rất lâu, đó là đã trở về nước, tại sao lại không đi .
Chỉ cần là đi , chắc chắn có thể tra hồ sơ bảo hiểm xã hội, cũng không ngu ngốc đến nỗi đi tìm một công việc không trợ cấp bảo hiểm xã hội.
Hơn nữa, không phải là người tham tiền, những năm qua, hắn cũng đã cho không ít tiền.
Cũng tặng rất nhiều quà.
Cô không lấy những món đồ trang sức đó, thậm chí đến quần áo cũng không lấy, chỉ lấy giấy tờ tùy thân.
Vậy tại sao lại chuyển một khoản tiền lớn như ?
Nếu không phải dùng thì chắc chắn là có người khác dùng.
Hắn thậm chí còn đi điều tra mấy người cấp ba của , chắc chắn một trăm phần trăm rằng không giữ liên lạc với họ.
Có người thân đến nhà, phàn nàn rằng đến lúc sinh con thì thời gian dành cho chính mình cũng dần ít đi, giao cho người giúp việc thì không yên tâm lắm...
Thì ra là .
Hắn bắt đầu điều tra các bệnh viện trên toàn quốc.
Ước tính khoảng thời gian mang thai để rà soát dữ liệu điều tra.
10
Trời đúng là không phụ lòng người, cuối cùng hắn cũng tìm ra vài nghìn người phụ nữ phù hợp với mô tả của hắn, sau đó đối chiếu từng người từng người một.
Giang Mộ Vi đúng là nhẫn tâm, để trốn khỏi hắn, đến ngay cả hộ khẩu của đứa trẻ cũng không chịu , bình thường chỉ dùng chứng minh thư giả để lừa đảo người ngoài.
Người phụ nữ ở bên hắn nhiều năm đến thế, rằng không hắn, không thích hắn, ở bên hắn người ta không thấy vui.
Vậy tại sao không sớm?
Cái gì cũng một mực giấu trong lòng!
Dù sao thì hắn vẫn luôn suy xét lỗi lầm của người khác trước tiên.
Ai bảo xuất hiện trong cuộc sống của hắn, ai bảo tự ý vào phòng của hắn, ai bảo khóc trước mặt hắn, trước mặt hắn gì chứ?
Dù sao thì hắn đã thấy rồi, phải là của hắn.
Dù có không vui thì vẫn phải ở bên cạnh hắn.
11
Khi Thẩm Quyết về đến nhà, trời đã chạng vạng sắp tối.
Khi hắn đỗ xe, lập tức nghe thấy Lạc Lạc và mấy con chó chạy như bay vào nhà.
Gia sư bước ra, sau khi thấy hắn thì lịch sự chào hỏi, báo cáo hình học tập của Lạc Lạc.
Không có gì hay ho.
Đều là những lớp học theo sở thích, chỉ toàn là chơi với chơi.
Cuộc sống hôn nhân mà hắn tưởng tượng, hẳn là khi hắn về nhà, sẽ có vợ chờ ở cửa, dịu dàng đón lấy áo khoác của hắn, rồi ân cần hỏi hắn đã có một ngày thế nào.
Nhưng hắn lại không thấy Giang Mộ Vi.
Hắn đến phòng trẻ em xem, quả nhiên, đang nghiêm túc bài tập trong đó.
Đã kết hôn rồi, còn học cái gì nữa chứ!
Hắn khinh thường trong lòng ngoài miệng vẫn : “Vợ, nghỉ ngơi một chút đi.”
Lạc Lạc gọi hắn một tiếng, sau đó bắt đầu quấn lấy hắn, bắt hắn đọc truyện tranh, kể chuyện, hỏi hắn mười vạn hắni sao, kể cho hắn rằng hôm nay mình đã thấy mấy con kiến... Đừng tưởng hắn không biết, bà vợ này không muốn ở bên hắn lâu, đứa con trai quý báu của sẽ chuyển hướng sự ý của hắn.
Thật đúng là mẫu tử sâu nặng!
12
Giang Mộ Vi buông sách xuống.
Diễn xuất thuần thục trước mặt con trai, thể hiện ràng rất “" hắn.
Lạc Lạc có hơi ngơ ngác, ngay sau đó, chó hắn nuôi lại thu hút sự ý của thằng bé, một đứa trẻ cùng hai con chó, chơi vui vẻ trong phòng vui chơi.
Bạn thấy sao?