Ngọt Ngào Dành Riêng [...] – Chương 63

23

Dưới áp lực của các bậc bề trên và trong cảnh tôi không thể trốn thoát khỏi tầm mắt của Thẩm Quyết, tôi thu dọn hành lý, theo Thẩm Quyết lên trực thăng.

Lạc Lạc lần đầu tiên ngồi trực thăng, tò mò ngắm xung quanh.

Suốt chặng đường, Thẩm Quyết giả vờ là một ông bố tốt với vốn hiểu biết vô tận, kiên nhẫn vô cùng, đợi đến lúc Lạc Lạc ngủ thiếp đi, hắn mới tỏ vẻ khinh thường mà với tôi: "Tại sao em lại sinh ra một đứa trẻ phiền phức như ? À, sinh ra rồi thì cũng tốt, nếu không có nó, tôi cũng không tìm hai người đâu."

Tôi hoàn toàn không để ý đến hắn.

Đến nhà họ Thẩm, đã có một nhóm người đang chờ sẵn để đón chúng tôi.

Sau đó, Lạc Lạc lập tức bị họ vây quanh.

Lạc Lạc hơi ngại ngùng, lúng túng đón nhận sự hứng khởi của mọi người như thể đang xem xiếc khỉ.

Tôi mỉm khích lệ con, con mới chào hỏi từng người một, còn cảm ơn mọi người vì đã tặng quà ra mắt.

Bà nội kéo kéo tôi, Thẩm Quyết đã kể hết chuyện của chúng tôi cho bọn họ nghe rồi.

Thẩm Quyết với mọi người rằng, hồi học đại học, chúng tôi nhau hắn lại mải mê bận rộn với sự nghiệp, không có thời gian ở bên tôi, tôi tưởng hắn không tôi nên đã tự ý bỏ đi.

Thật biết cách tự tô son trát phấn mà.

Bà nội bảo tôi rằng đừng giận dỗi nữa, đã có con rồi, nhà họ Thẩm lại đồng ý chấp nhận tôi và Lạc Lạc nên mới bảo tôi trở về.

Bà nội có thể có là quan hệ huyết thống với tôi bà lại tuyệt đối trung thành với bà nội Thẩm, bà vẫn luôn sống ở nhà họ Thẩm từ xưa đến nay, dù tôi là cháu ruột của bà bà chưa chắc đã đứng về phía tôi.

Đợi đến khi Lạc Lạc không chịu nổi nữa, bắt đầu ngủ thiếp đi, người giúp việc định bế con lên phòng trên tầng, tôi vội vàng : "Đừng bận tâm đến thằng bé, chúng tôi ở đây một lúc rồi sẽ đi ngay!" Tôi vội vàng chạy tới, ôm Lạc Lạc vào lòng.

Dù biết là tốn công vô ích tôi vẫn không thể thôi đi suy nghĩ phải cố gắng đến cùng.

24

Mọi người bắt đầu ngồi xuống chuyện cùng nhau.

Bà nội Thẩm : "Đã có con rồi, Lạc Lạc lại thông minh đáng như , chắc chắn không thể trở thành con riêng của một mình cháu ."

Bố Thẩm lại : "Hai đứa thật là hồ đồ! Đã có con rồi mà sao còn lại giấu mọi người lâu như ? Mau mau tổ chức đám cưới đi, cũng đừng làmquá long trọng, mất mặt lắm."

Mẹ Thẩm cũng : "Dù thế nào thì vẫn phải tôn trọng ý kiến của hai đứa nó. Vy Vy, con nghĩ thế nào?"

Tôi hít một hơi thật sâu, Thẩm Quyết đang tôi với ánh mắt cảnh cảo

Tôi cụp mắt : "Con không thích Thẩm Quyết, con sẽ không kết hôn với hắn, hắn cũng không thích con. Con ở bên hắn cũng không vui chút nào. Lạc Lạc thì... Chúng ta có thể cùng nhau nuôi dưỡng. Con sẵn sàng ở lại Bắc Kinh, khi nào mọi người nhớ Lạc Lạc, con sẽ đưa thằng bé về thăm mọi người, nếu mọi người có kế hoạch gì về việc giáo dục thằng bé, con cũng có thể phối hợp."

Sau đó, bầu không khí dường như trở nên lạnh lẽo vô cùng.

Họ bảo rằng chuyện này có thể để từ từ rồi tính, trước mắt tôi và Lạc Lạc cứ ở lại đây trước.

Ban đầu, tôi vốn định đi khách sạn không dám thêm lời nào trái ý bọn họ, đành đưa Lạc Lạc đến phòng khách ở tầng hai.

Hóa ra trước đây ở nhà họ Thẩm, tôi đều ngủ ở phòng cho người giúp việc ở tầng một.

Haiz.

25

Tối đó lúc cùng nhau ăn cơm, Lạc Lạc lại thêm lần nữa trở thành tâm điểm ý của mọi người.

Con kể bằng giọng đầy ngây thơ về cuộc sống của chúng tôi ở nhà sàn trên vùng cao, kể về việc con giáo khen ngợi, kể về những người thân nhất của con...

Ăn cơm xong, mọi người lại đưa con đến khu vui chơi, Thẩm Quyết thì lại kéo tôi lên lầu.

"Có bản lĩnh lắm." Hắn nở nụ dữ tợn: "Còn dám từ chối kết hôn với tôi, em có phải nghĩ rằng có bọn họ ở đây thì tôi không dám gì em không?"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...