Ngọt Ngào Dành Riêng [...] – Chương 62

"Ồ, thích người khác rồi sao? Là ai, tôi nghe thử xem."

Hắn vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên như nước chảy mây trôi.

Tôi hoảng loạn lắc đầu: "Không có ai hết."

Bên ngoài vang vọng tiếng giòn tan của trẻ con.

Chúng tôi cùng nhau ra ngoài cửa sổ.

Những đứa trẻ đang chơi bắn bi cùng nhau.

Không biết là từ lúc nào, hắn đã đến bên cạnh tôi, đưa tay lên vuốt lên eo tôi: "Đứa trẻ rất đáng ."

"Có phải là con của tôi không?" Giọng hắn mang theo sự dụ dỗ, : "Tôi sẽ kiện em để tranh quyền nuôi con, em không có ý kiến gì khác chứ?"

Tôi đẩy tay hắn ra: "Cuối cùng thì muốn thế nào?"

"Được rồi. Đừng khóc nữa." Hắn lau nước mắt cho tôi, : "Mấy năm nay tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều, tại sao con thú cưng nhỏ bé của tôi lại bỏ trốn, có phải là do tôi đối xử với em không đủ tốt không?"

Hắn chỉ coi tôi như một con thú cưng, muốn hành hạ tôi để tôi cung cấp giá trị cảm cho hắn, ngược lại, hắn nghĩ rằng hắn đã cho tôi tiền, nghĩa là đây là một giao dịch sòng phẳng.

"Tôi, tôi không muốn như nữa." Tôi mím môi : "Thái tử gia, tôi cũng muốn có cuộc sống của riêng mình, tôi sẽ không bán thân cho . Anh đối xử với tôi rất tốt, cho tôi tiền, lại cho tôi học hành tử tế."

Tôi vốn định dối rằng hắn đối xử với tôi rất tốt nhớ đến dục vọng kiểm soát ngột ngạt của hắn, tôi lại nuốt lời, : "Nhưng tôi không muốn tiếp tục ở bên cạnh nữa... Ừ thì, thái tử gia, tôi thấy, tôi thấy, tôi vừa không xinh đẹp, vừa đần độn không đáng chút nào, hay là tìm những thích và cũng nguyện ý ở bên cạnh ... "

Hắn đẩy tôi vào tường, một tay chống lên tường, giam tôi trong vòng tay hắn, một tay hắn vuốt tóc tôi, nhướng mày: "Vậy là, chúng ta ở bên nhau hơn bốn năm, em chỉ coi như là đang việc thôi à? Em vốn dĩ không tôi, đúng không? Lên giường với tôi, chỉ là vì mục đích công việc. Em không biết rằng bán dâm là phạm pháp sao?"

Tôi đẩy hắn ra: "Không phải cũng coi tôi như như người hầu, như thú cưng thôi sao? Dù sao tôi cũng không bán thân, bây giờ tôi cũng không muốn bên cạnh nữa." Hắn không nhúc nhích, bóp chặt cằm tôi, : "Tôi chưa cho phép dừng trò chơi này lại, em có tư cách gì mà dừng giữa chừng chứ? Còn nữa, tôi cho em biết, thứ tôi đã thích thì cho dù có chết đến thối rữa hôi hám, cũng nhất định phải ở bên tôi."

Nói xong, hắn định hôn tôi.

Tôi căm hận cắn hắn một cái, máu chảy đầy trong khoang miệng hắn.

Cậu tôi , trông có vẻ đang rất vui vẻ, : "Giữ chút sức lực này đi, tôi còn nhiều thời gian để chơi với em lắm.”

22

Thẩm Quyết tìm thấy tôi, bà nội cũng lập tức gọi video tới.

Bà liên tục hỏi tôi tại sao lại đột nhiên biến mất nhiều năm như , còn rằng họ rất lo lắng cho tôi, đã sốt sắng tìm tôi rất lâu, sợ rằng tôi xảy ra chuyện gì.

Tôi ủ rũ xin lỗi bà nội.

Thẩm Quyết cầm lấy điện thoại, bế Lạc Lạc trong lòng, với người bên kia video rằng tôi đã lén mang thai rồi sinh con, dọa mọi người khiếp sơk một phen, sau đó lại : "Yên tâm, không bị ai bắt nạt cả, đứa bé là con của tôi."

Mọi người đều hết sức kinh ngạc, bảo chúng tôi lập tức trở về, nếu không họ sẽ đến đó ngay.

Tôi thấy Thẩm Quyết dường như phát điên rồi, tại sao hắn lại lớn chuyện như ?

Buổi tối lúc chuẩn bị đi ngủ, Lạc Lạc hỏi tôi: "Mẹ ơi, à thì... Chú Thẩm có phải là bố của con không ạ? Những người trong cuộc gọi video hôm nay, có phải là ông bà nội, bà cố ngoại và bà cố nội của con không ạ?"

Tôi xoa mặt con, gật đầu.

"Vậy tại sao mẹ lại không sống cùng họ?"

"Bởi vì, bởi vì mẹ không ba con, mẹ và ba con không hợp, mẹ thấy chỉ cần một mình mẹ nuôi con là mẹ đã đủ vui lòng rồi."

Lạc Lạc ôm tôi : "Lạc Lạc ở cùng mẹ cũng rất vui."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...