Hôm đó, hắn lại giở cái tính thái tử gia của mình ra, cầm điện thoại chơi game với ai đó, vừa chơi vừa liên tục mắng chửi người khác.
Thấy tôi đi vào, hắn ngoảnh đầu đi.
Tôi cố đặt bát yến sào mà mẹ hắn chưng cho hắn ở chỗ mà hắn không với tới.
Quả nhiên hắn không muốn tự mình đến lấy, lại cũng không mở miệng nhờ tôi mang lại gần cho hắn.
Đã ba phút trôi qua, tôi bưng yến sào ra ngồi ở ban công phòng hắn, vừa ngắm trang viên vừa cầm điện thoại tán gẫu với nhóm thân về những chuyện dở hơi liên quan đến hắn, vừa uống sạch bát yến sào.
6
[Thái tử bị rách mông rồi, bệnh của thái tử cũng rất nghiêm trọng đó nha, cả ngày mặt mày nhăn nhó, y như là bị táo bón .]
[Thấy hắn bị đánh như thế, tớ thật sự vui quá trời quá đất, ha ha ha, cảm giác như là nhân quả báo ứng .]
Những người thân thi nhau an ủi tôi, bảo tôi đừng ở lại nơi ngột ngạt đó, nhanh chóng trở lại trường học.
Trong nhóm của tôi, có một học nam tên là Lý Tưởng, cậu ấy nhắn tin riêng cho tôi, viên tôi rất nhiều. Cậu ấy còn bảo tôi phải học hành chăm chỉ, sau này thi đậu vào một trường Đại học tốt, sau đó tìm một công việc ổn định thì có thể tự nuôi sống bản thân mình, không cần suốt ngày phải để ý đến sắc mặt của người khác nữa.
Cậu ấy bảo tôi rằng, luôn có ánh bình minh nơi phía cuối đường hầm.
Lý Tưởng học rất giỏi, là một học sinh tiềm năng cho những trường Đại học hàng đầu.
Cậu ấy học ở lớp giỏi nhất khối, còn tôi thì phải nhờ vào mối quan hệ với Thẩm Quyết mới có thể vào đó, thành tích và năng lực của tôi không theo kịp bè, cậu ấy và cùng bàn của tôi - Triệu Lâm Lâm, là hai người đã giúp đỡ tôi nhiều nhất.
Lý Tưởng thuộc loại học sinh rất có tiềm năng, ba mẹ và ông bà nội cậu ấy đều là bác sĩ, cho nên cậu ấy cũng ấp ủ ước mơ trở thành bác sĩ.
Tôi rất ngưỡng mộ cậu ấy, không phải chỉ vì cậu ấy học giỏi, mà còn là vì cậu ấy luôn biết mình muốn gì và kiên định với thứ hắn muốn ra sao.
Tôi thực sự không biết mình muốn gì, thích gì trên đời nữa.
Trước đây, lúc tôi xem phim thần tượng, thấy nữ chính trong đó là một bác sĩ, tôi cũng lập tức muốn trở thành bác sĩ, Thẩm Quyết ngồi bên cạnh hỏi tôi: “Đến lúc cậu chuyện chết người rồi thì đừng có đến cầu xin gia đình tôi giải quyết hậu quả đó nhé.]
Tôi muốn trở thành một nhân viên ngân hàng đầu tư, hắn lại đó là công việc cầu phải thức khuya dậy sớm, cày ngày cày đêm, người thích quan hệ nam nữ bừa bãi như tôi chắc chắn sẽ rất hợp với nó.
Khi tôi nghĩ mình muốn trở thành một giáo viên, hắn lại rằng tính cách của tôi nhu nhược đến , sau này học sinh có thể dư sức leo lên đầu tôi mà ngồi, hắn rất mong chờ để chứng kiến cảnh tượng đó.
7
Trong nhóm của tôi có sáu người.
Họ lại bắt đầu bàn về chuyện bài tập về nhà, những bộ phim mới ra, những quán lẩu ngon,...
Lý Tưởng vẫn còn đang gửi tin nhắn Wechat an ủi tôi, bảo rằng cậu ấy cũng đã từng bị bắt nạt ở trường cấp hai, lúc đó cậu ấy cũng trông rất u ám và điều đó từng ám ảnh cậu ấy, bây giờ cậu ấy đã hoàn toàn vượt qua .
Tôi đọc những lời an ủi của cậu ấy thì thấy vô cùng cảm , cậu ấy chỉ vì muốn tâm trạng tôi tốt hơn mà sẵn sàng vực dậy tinh thần, vạch vết thương lòng ra cho tôi xem.
Tôi đang định trả lời cậu ấy thì đột nhiên một cách tay thon dài trắng nõn vươn tới, giật lấy điện thoại của tôi.
Chính là Thẩm Quyết.
Hắn lướt lướt điện thoại của tôi, khuôn mặt tinh xảo nở nụ lạnh lùng, trong mắt ngập tràn sự hờ hững và tàn nhẫn.
Hắn đặt tay lên vai tôi, chất vấn: “Cái thằng Lý Tưởng này, có phải là thằng mà hôm trước đã vỗ vai cậu ở cổng trường học không? Ồ, trông cũng ổn phết đó, rất hợp với một đứa ăn mày như cậu.”
Bạn thấy sao?