Sau đó, hắn nhặt một ít hoa rơi, đan thành một vòng hoa nhỏ, nhẹ nhàng đặt lên đầu tôi: "Thực ra ngay từ đêm đầu tiên tôi đến, ý thức của đã dần bắt đầu thức tỉnh, từ tính cách, đến những thói quen,... Mọi thứ thuộc về đều đã thay đổi, bây giờ không còn là tác phẩm của ai nữa, mà là một Lâm Hy Nguyệt tồn tại độc lập."
Sau khi hắn nhắc nhở, tôi mới nhận ra rằng mình đã thay đổi rất nhiều so với trước đây, không còn là nữ chính miêu tả trong sách nữa.
Sự bực bội và bất an trong lòng lập tức tan biến, tôi ngẩng đầu rừng hoa mênh mông này, voi đòi tiên: "Vậy có thể thường xuyên đưa tôi đến những nơi thế này không?"
"Không ." Nhìn thấy khuôn mặt tôi dần bí xị, hắn giải thích: "Hệ thống quy định, không thể tùy tiện đưa ký chủ xuyên thời gian và không gian, đây cũng là phần thưởng khi tôi hoàn thành nhiệm vụ ở các thế giới khác trước đây."
"Lại là trai Long Ngạo Thiên, nam chính đã bay lên trời đó sao?"
Đối với cách gọi "Long Ngạo Thiên" này, khóe miệng hắn giật giật: "Chính là cậu ta."
Lúc này, do tâm trạng vui vẻ, tôi đột nhiên cảm thấy hứng thú với thế giới tu tiên của nam chính Long Ngạo Thiên, vì mà tôi quấn lấy Thụy Tây, bắt hắn kể thật nhiều chuyện về những chuyện xảy ra trong thế giới đó.
Dần dần, mí mắt tôi nặng trĩu, đầu gục xuống, dựa vào một bờ vai rộng, ngủ thiếp đi.
Nhưng khi tôi mở mắt ra, tôi phát hiện mình đang nằm bên bờ một con sông.
12
Sau khi tỉnh dậy, tôi xung quanh, nơi đây chỉ có một con sông nhỏ, xung quanh toàn là cây cối rậm rạp, không thấy bóng dáng người nào khác.
Tôi sờ vòng tay, vội vàng triệu hồi Thụy Tây ra, hỏi thăm hình ở nơi này.
Trong lúc Thụy Tây còn đang kiểm tra, Cố Từ đột nhiên xuất hiện.
"Cậu tỉnh rồi à?" Cố Từ mở lời trước: "Là Giang Duyệt đã dùng năng lực sửa đổi cốt truyện, đưa chúng ta đến đây."
Tôi lại, phát hiện Cố Từ đã khác trước rất nhiều.
Nếu như trước đây cậu ta là người lạc quan vui vẻ thì bây giờ mặt mày tái nhợt, môi không còn chút máu, trên người mang theo một luồng năng lượng âm u khó tả.
Thụy Tây như phát hiện ra sự nghi ngờ của tôi, giải thích với tôi: "Bây giờ cậu ta đang bị khống chế bởi hai thứ ngoại lực bên ngoài. Một loại đến từ cốt truyện trong sách, thứ bắt buộc cậu ta phải ; một loại khác đến từ sự theo đuổi của Giang Duyệt đối với cậu ta, dù là loại nào đi chăng nữa, cậu ta cũng đều là người bị khống chế và dẫn dắt.”
"Kết quả của hai loại khống chế này đấu đá lẫn nhau, khiến tinh thần cậu ta đã sắp sụp đổ, cơ thể cũng khó thể nào chịu đựng ."
Cố Từ cũng ý đến Thụy Tây, có hơi ngây người mà hắn.
Sự việc đi đến bước đường này, đặc biệt là trong thế giới kỳ ảo này, sự tồn tại của Thụy Tây cũng không còn là thứ gì buộc phải giấu giếm nữa.
Tôi giới thiệu đơn giản về thân phận của Thụy Tây và hình hiện tại của chúng tôi.
Cố Từ nghe xong, hung hăng : "Người phụ nữ độc ác này, tôi phải gi..e/t ta."
Thụy Tây nghe xong thì lắc đầu: "Cô ta là tác giả của cuốn sách này, hay cách khác, ta là sự tồn tại giống như “ý trời” của thế giới này. Trừ khi ta tự rời đi, nếu không, chúng ta không thể cưỡng ép đưa ta đi hoặc gi..e/t ta .”
"Vì , chúng ta chỉ có thể thông qua nhiệm vụ để cố gắng giảm bớt ảnh hưởng của ta đối với thế giới này."
Tôi không quá ngạc nhiên trước lời giải thích này, chỉ là...
"Cô ta không thích cậu sao? Tại sao cậu lại..."
"Hừ, thích ư? Cô ta dùng năng lực của mình cuộc sống của tớ trở nên hỗn loạn! Mỗi ngày tớ ăn gì, gặp ai đều phải do ta quyết định." Cậu ta khẩy: "Gặp phải những tiết không thể sửa đổi, ta liền lợi dụng cái chết của cha mẹ nuôi tớ để uy hiếp tớ phải tương tác với ta."
Như nhớ ra điều gì, cậu ta lặng lẽ liếc tôi một cái: "Cô ta không sai, nếu cậu không phải là nữ chính, ta đã chỉnh sửa cho cậu chết từ lâu rồi."
Bạn thấy sao?