Ngọt Ngào Dành Riêng [...] – Chương 31

[FULL] Anh Giai Hệ Thống, Trông Anh Đẹp Mắt Đó!

Tác giả: Tam Tam Đắc Tửu

Edit: Thiên Sơn Bắp Cải

‿︵ ✩₊˚.⋆☾⋆⁺₊✧ ︵‿

Tôi chuẩn bị thổ lộ với nam thần thanh mai trúc mã của mình.

Lại thấy hắn ôm ấp người con khác.

Tối đó, tôi hệ thống thông báo, tôi là nữ chính trong truyện, kia là nữ xuyên không.

"Nhiệm vụ của là khiến hắn hồi tâm chuyển ý, lại lần nữa."

Tôi muốn từ chối, mấy thằng như này tôi ham gì?

Chỉ là, giai hệ thống này, trông cũng ngon giai đó chứ!

1

Một giờ sáng, một ôm chai rượu trên tay, ngồi khóc nức nở bên một quán nướng ven đường.

Tóc tai rũ rượi, lớp trang điểm lem luốc, khiến những người đi đường xung quanh đều tò mò mà ngoái lại .

Đúng , người phụ nữ người ngợm chẳng ra gì này chính là tôi.

Để tỏ với cậu thanh mai trúc mã, hôm nay tôi đã cố mặc chiếc váy mới mua, trang điểm kỹ càng, thậm chí còn đeo cả kính áp tròng dùng một lần!

Kết quả là khi thấy Cố Từ ôm đó, mọi thứ như đều tan biến thành mây khói, hu hu hu.

Tôi còn nhớ, lúc đó cậu ta đã thấy tôi, sau đó vội vàng buông kia ra: "Nguyệt Nguyệt, cậu nghe tớ giải thích, tớ và em ấy..."

"Chị này, hình như chị hiểu lầm rồi." Cô bên cạnh chen ngang lời Cố Từ, .

Cuộc trò chuyện bị ngắt quãng, cuối cùng tôi cũng về phía ta, chưa kịp rõ mặt, ánh mắt tôi lập tức ý vào cổ của ta, sau đó ánh mắt trở nên lạnh lùng, không thể tin nổi mà về phía Cố Từ.

"Chiếc khăn quàng cổ tớ tặng cậu sao lại ở trên người ta?"

Tôi đã vất vả đan chiếc khăn quàng cổ đó trong ba tháng liền, mà giờ đây nó lại một người khác vô tư tùy ý quàng lên cổ.

Tôi không thể chấp nhận việc thành quả lao của mình bị người khác tùy ý sử dụng thế này.

"Trả khăn quàng cổ lại cho tớ." Tôi bước tới, định lấy lại chiếc khăn quàng cổ.

Tôi còn chưa chạm vào ta, ta đã sợ hãi mà liên tục lùi về phía sau, đôi mắt hoảng loạn Cố Từ một cách đáng thương.

"Bộp!"

Cố Từ hất tay tôi ra, cau mày : "Đừng ngang bướng nữa, chỉ là do hôm nay trời lạnh quá nên tớ mới cho em ấy mượn khăn quàng cổ, về sau tớ sẽ mua cho cậu một cái khác tốt hơn, có không?"

Tôi xoa xoa mu bàn tay đỏ ửng, cậu ta với vẻ mặt tràn đầy sửng sốt.

Một hồi chuông điện thoại reo lên, tôi thấy đó nghe điện thoại, chưa mấy câu thì sắc mặt đã cứng đờ, hốc mắt bắt đầu ửng đỏ.

"Anh Cố Từ, mấy người đó hình như lại đến nhà em quấy rồi, phải sao đây?" Đôi mắt ta đẫm lệ, giơ tay kéo kéo tay áo Cố Từ.

Cố Từ cũng không kịp giải thích với tôi nữa, vỗ vỗ đầu tôi tỏ ý an ủi: "Nguyệt Nguyệt, cậu về nhà trước đi, tớ và ấy có chuyện phải giải quyết, cậu về nhà đợi điện thoại của tớ nhé, ngoan nào."

Nói dứt lời, tôi liền thấy cậu ta lo lắng đưa đó đi, từ đầu đến cuối không ngoái đầu tôi lấy một lần.

Quá đau lòng, tôi đành tìm một quán nướng ven đường uống rượu giải sầu.

"Đã gặp ký chủ số 2, đang tải nhiệm vụ..."

2

Một giọng lạnh lùng bất chợt vang lên bên tai tôi, tôi giật mình ngẩng đầu lên .

Một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng đang ngồi bên cạnh tôi, nhan sắc đầy tinh xảo, toàn thân toát lên vẻ lạnh lùng sang trọng. Lúc này, những ngón tay thon dài của người đó đang chạm vào tai, đeo một thứ gì đó trông giống như tai nghe Bluetooth lên để trò chuyện.

Hắn ? Ký chủ? Nhiệm vụ?

Tôi cũng là một phần trong trò chơi của họ sao?

Có lẽ vì tôi ôm chai rượu hắn chằm chằm với vẻ mặt ngốc nghếch, cuối cùng hắn cũng chuyển dời ánh mắt sang phía tôi: "Xin chào, tôi là Thụy Tây, hệ thống có thể giúp hoàn thành nhiệm vụ trong thế giới này."

Giới thiệu xong, hắn tiếp tục giải thích với tôi rằng thế giới tôi đang ở là một cuốn tiểu thuyết ngôn ngọt ngào, tôi là nữ chính Lâm Hi Duệ trong tiểu thuyết, còn nam chính chính là cậu thanh mai trúc mã của tôi - Cố Từ, theo như cốt truyện, hôm nay chúng tôi sẽ tỏ với nhau, sau đó sẽ ở bên nhau trọn đời.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...