Ngọn Lửa Trái Tim: [...] – Chương 2

3.

Ngày hôm sau, có vài người đến nhà chúng tôi khách, khi nhắc đến tiệc sinh nhật hôm qua, họ không giấu sự ghen tị và rằng tôi thật may mắn.

Tôi chỉ và không gì.

"Đúng , tôi thực sự ghen tị, không giống tôi —"

Cuối câu có một chút run rẩy.

Tôi ngước lên thì thấy khuôn mặt hốc hác và xanh xao của Vương phu nhân.

Cô ấy là người coi trọng cái đẹp.

Hiếm khi để lộ vẻ ngoài khó coi như này.

Tôi hơi bối rối.

Hạ phu nhân thở dài giải thích: “Cô không biết đấy thôi. Ngày hôm qua, người phụ nữ Vương tổng nuôi dưỡng bên ngoài đã đến nhà họ cùng một đứa con, ép ta phải chịu trách nhiệm với mình. Hiện tại bên đó đã loạn ầm ĩ lên rồi.”

"Nhưng những chuyện như thế là bình thường, trên đời hiếm có người đàn ông nào không “ăn vụng” ở ngoài."

Lời còn chưa dứt, ấy đã thấy vẻ mặt tôi không ổn nên vội vàng sửa lời: “Tuy nhiên, Nhiễm Nhiễm, thì khác. Cô với Trần tổng là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, ấy rất . Tuyệt đối sẽ không ra vụ bê bối đáng xấu hổ như thế."

Đúng.

Thanh mai trúc mã, cảm và chung thủy.

Trần Diên Chi và tôi đã bắt đầu từ con số không rồi trở nên giàu có.

Trái tim liền kề nhau.

Không ai có thể vỡ mối quan hệ của chúng tôi.

Nhưng bây giờ tôi mới nhận ra suy nghĩ của mình thật ngây thơ và nực biết bao.

Trong bữa tối, tôi giả vờ bình thường hỏi: “A Diên, đã nghe về sự việc ở nhà Vương tổng chưa?”

Anh ta dừng lại, gật đầu.

Tôi đặt đũa xuống, : “A Diên, có bao nuôi phụ nữ sau lưng em không?”

"Dĩ nhiên là không."

Anh trả lời không chút do dự.

Tôi rất lâu, cố gắng tìm kiếm một chút sự chột dạ trong đó chỉ thấy sự thẳng thắn và chân thành.

Tựa như, ta tôi rất nhiều.

Lông mi dài nhẹ rủ xuống, che đi đáy mắt phức tạp, tôi nhẹ nhàng : “Trần Diên Chi, nếu có người phụ nữ mình thích, có thể thẳng với em. Em không bao giờ là người càn quấy, em tôn trọng , . Em mong rằng, cho dù không còn em nữa thì cũng đừng lừa dối em. ”

Giọng điệu tôi nhẹ nhàng, uyển chuyển vô cùng nghiêm túc.

Trần Diên Chi nắm lấy tay tôi, : “Anh đã thề trước thần linh và đức phật rằng rằng cả đời này sẽ chỉ mình em, nếu không sẽ bị “vạn tiễn xuyên tâm.”*
[*万箭穿心 – wàn jiàn chuān xīn (hàng vạn mũi tên xuyên vào tim –> hình dung cực kỳ đau khổ bi thương).]

"Nhiễm Nhiễm, ngoài em ra, không nghĩ có một người phụ nữ nào khác mà có thể khiến bị cám dỗ."

Những lời thương mà ngày xưa tôi thấy ngọt ngào.

Nhưng bây giờ lại khiến tôi vô cùng mệt mỏi.

Anh ta vẫn đang dối tôi.

Nói dối một cách vô cùng tự nhiên.

Điều này không thể luyện tập chỉ trong một ngày.

Trần Diên Chi.

Anh đã lừa dối tôi bao lâu rồi và còn muốn lừa dối tôi bao lâu nữa?

Tim tôi như bị dao đâm, cào vào thịt, run rẩy vì đau đớn.

Muốn lại không biết gì.

4.

Sáng sớm hôm sau, Trần Diên Chi sắp xếp hành lý và chuẩn bị đi công tác. Trước khi rời đi, ta một tay ôm tôi, một tay ôm con , trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

Cô con cũng ôm chặt lấy không chịu buông.

Vẻ mặt không muốn chia lìa của hai bố con khiến bố mẹ chồng bật .

Bố mẹ chồng tôi không còn cách nào khác đành phải bế cháu đi, còn tôi tiễn ta ra ngoài cửa, miễn cưỡng nắm tay tôi, : “Nhiễm Nhiễm, chuyến công tác lần này của phải mất bảy ngày mới về. Đừng lo lắng quá, sẽ liên lạc với em mỗi ngày.”

"Đợi quay lại."

Tôi gật đầu:

"Vâng."

Anh ta lên xe, một lúc sau thì đi mất.

Tiếp đó, tôi gọi cho thám tử tư: "Anh ta đi rồi, tôi muốn nhận tất cả thông tin và hình ảnh của ta trong thời gian này."

Thám tử tư: "Được rồi, đừng lo lắng."

Tôi muốn biết.

Loại phụ nữ nào có thể mê hoặc Trần Diên Chi đến ?

Mặc kệ hôn nhân, mặc kệ gia đình.

Lừa dối tôi nhiều năm như thế.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...