Còn Tống Khinh Vũ, trên đài tế dựng bằng ngàn lượng vàng, khoác trang phục lộng lẫy, cầm quyền trượng vàng, cử hành lễ tế cầu nguyện cho ôn dịch tiêu tan, người đời tôn sùng là Thần nữ.
Phương thuốc của Lê Nguyện cứu vô số sinh mạng, cuối cùng kẻ trộm cắp như Tống Khinh Vũ lại hưởng vinh quang.
Thật là nực .
03
Ta, một nữ nhân dung mạo bình thường, tính cách lại nhút nhát.
Lúc đầu, Tống Khinh Vũ chẳng thèm để ta vào mắt.
Dù không phải con ruột của Tống Tướng, nàng vẫn là Thần nữ của Đại Chu, là Thái tử phi sắp gả vào Đông Cung.
Mọi thiệp mời gửi đến Tướng phủ đều ghi tên nàng.
Nàng vẫn là niềm khao khát của tất cả nữ nhân quý tộc kinh thành.
Ta chưa từng tham gia bất kỳ yến hội nào của gia tộc quyền quý, Tống Khinh Vũ bèn dẫn ta đến phủ Tề Vương để mở rộng tầm mắt.
Nàng mặc một bộ đồ trắng giản dị mà vẻ đẹp vẫn khuynh thành. Dù ta khoác lên người bao nhiêu lớp gấm vóc hoa lệ, cũng không thể giành nửa ánh mắt ý từ người khác.
Khi nàng thị nữ đỡ xuống kiệu, mọi người đều hướng ánh mắt về phía nàng, mong chiêm ngưỡng dung nhan tuyệt sắc của Thần nữ.
Xung quanh Tống Khinh Vũ nhanh chóng tụ lại một nhóm quý nữ, vô số công tử nhà quyền quý cũng không ngừng ngắm nàng.
Mãi sau, nàng mới phát hiện ra rằng cỗ xe ngựa phía sau dường như đã biến mất.
Thị nữ thân cận của ta, Tiểu Đào, thở hổn hển chạy tới trước mặt nàng.
Tống Khinh Vũ ân cần hỏi:
"Tỷ tỷ đã đi đâu?"
Tiểu Đào cúi đầu đáp:
"Tiểu thư nhà nô tỳ ở trên xe ngựa gieo một quẻ, rằng đó là một quẻ cực hung, nên đã bảo phu xe quay đầu rời đi."
Tống Khinh Vũ khẽ nhíu mày, hỏi:
"Tỷ cũng biết bói toán sao?"
Tiếng bàn tán xung quanh nổi lên không dứt:
"Khắp kinh thành ai mà không biết Tướng phủ chỉ có một Thần nữ, sao giờ lại xuất hiện thêm một người biết bói toán?"
"Thầy bói ở đầu đường xó chợ nào mà chẳng biết bói, những người đó sao sánh với Thần nữ thông tỏ trời đất?"
"Có tai họa nào mà Thần nữ không biết? Vị thiên kim vừa nhận về này chẳng qua chỉ đang màu mà thôi."
Tống Khinh Vũ tiếp tục hỏi Tiểu Đào:
"Tiểu thư ngươi đã tính điều gì sao?"
Tiểu Đào run rẩy, giọng lắp bắp:
"Nô tỳ... nô tỳ không dám ..."
Sắc mặt Tống Khinh Vũ tối sầm lại, giận dữ quát:
"Ngươi không , nếu tiểu thư của ngươi xảy ra chuyện gì, mười cái đầu của ngươi cũng không đủ để đền!"
Tiểu Đào lập tức quỳ xuống trước mặt nàng, toàn thân run lên bần bật:
"Tiểu thư ... hôm nay Thái tử sẽ bị thích khách ám sát, tính mạng nguy hiểm..."
Đám đông xung quanh kinh hãi hét lên:
"Vô lý! Bàn luận chuyện hoàng gia, đây là tội rước họa sát thân!"
"Dù có là thiên kim Tướng phủ cũng không thể bịa đặt chuyện hoang đường như !"
Tiểu Đào đỏ hoe mắt, vừa khóc vừa biện minh cho ta:
"Tiểu thư nhà nô tỳ tính toán luôn rất chuẩn xác. Ngay cả phương vị mà lão gia đang ở cũng do tiểu thư đoán ra..."
Nàng vừa xong, từ cuối con ngõ, một nhóm thị vệ từ phủ Tề Vương hớt hải chạy đến, quỳ xuống trước mặt Tề Vương, người vừa ra đón khách.
"Vương gia, Thái tử đã bị thích khách ám sát tại Tây Nhai. Tống tiểu thư vì cứu Thái tử mà bị thương nặng..."
Tề Vương kinh ngạc về phía Tống Khinh Vũ:
"Tống tiểu thư nào?"
Tề Vương phi đứng bên cạnh nhạt:
"Chắc là vị thiên kim vừa nhận về Tướng phủ, Tống Tri Sương."
Câu ấy vừa thốt ra, tiếng bàn tán xôn xao vang lên khắp nơi.
Sắc mặt Tống Khinh Vũ trở nên vô cùng khó coi.
Mọi người đều đồn đại rằng, Tống gia lại sắp có thêm một vị Thần nữ.
04
Ta, đương nhiên không phải là Thần nữ gì cả.
Chuyện Châu Hoài Cẩn bị ám sát tại Tây Nhai, vốn là ta sắp đặt.
Ngay cả việc ta chắn mũi tên cho Thái tử, vị trí mũi tên đ.â.m vào n.g.ự.c cũng là ta tính toán từ trước.
Mũi tên cắm sâu, vết thương của ta rất nặng không nguy hiểm đến tính mạng.
Kế hoạch này tuy mạo hiểm, khả năng thành công cực cao.
Bởi ta không chỉ cứu mạng Thái tử, mà còn nhờ đoán quẻ chính xác, nhất thời che mờ ánh hào quang của Tống Khinh Vũ – Thần nữ danh tiếng.
Trong lúc ta nằm dưỡng thương, hễ có thời gian, Châu Hoài Cẩn đều đến thăm ta.
Tống Khinh Vũ bắt đầu ý đến ta.
Nàng thường xuyên sai thị nữ mang thuốc bổ đến viện của ta, nhân tiện dò tin tức.
Thị nữ thân cận của nàng nhanh chóng thân thiết với Tiểu Đào.
Tiểu Đào là một nha hoàn không tâm cơ, chẳng mấy chốc đã kể cho họ nghe rằng ta biết xem bói, đoán trước họa phúc, và lần nào cũng chính xác.
Sau khi Lê Nguyện qua đời, Tống Khinh Vũ đã nuôi không ít kẻ biết bói toán, chẳng ai đạt sự chuẩn xác tuyệt đối.
Không chỉ , ta còn giống Lê Nguyện, thỉnh thoảng lại ra những từ ngữ kỳ lạ, chẳng ai từng nghe qua.
Điều đó khiến nàng đột nhiên thấy hứng thú với ta.
Bạn thấy sao?