Ta, vốn là thiên kim thật sự, được nhận về Tướng phủ, đoạt đi thân phận cao quý của nàng. Vì cứu Thái tử, ta suýt bỏ mạng, lại cướp đi tình lang của nàng. Ta liên tiếp dự đoán tai họa, đoạt luôn vị trí thần nữ của nàng. Vì ta, Tống Khinh Vũ trở nên không đáng một xu. Nàng ghen ghét ta, ghen đến phát điên, cuối cùng để mắt đến cuộc đời của ta. Trước khi ta bước chân vào Đông Cung, nàng đã khảm Ngọc Hoán Hồn vào cây trâm vàng, chậm rãi cắm vào búi tóc của ta, rồi ghé sát tai ta mà cười khẩy: “Những gì ngươi cướp từ ta, rất nhanh thôi, sẽ đều được trả lại.” Ta cũng mỉm cười theo nàng. Nàng đâu biết rằng, viên Ngọc Hoán Hồn đã sớm bị ta tráo đổi, ném cho một kẻ ăn xin trước cửa Tướng phủ.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?