Ngoảnh Đầu Tìm Lại [...] – Chương 2

3

Cố Yên phản ứng rất nhanh, nàng ta khóc lóc lao vào lòng mẫu thân.

"Mẫu thân, sao muội ấy có thể tỷ tỷ mình như thế?"

Nàng ta luôn biết cách tận dụng lợi thế của mình để người khác đấu tranh cho mình.

Lúc này, mẫu thân chính là vũ khí tỷ ta dùng để đối phó ta. 

Mẫu thân nghiêm khắc trách mắng ta:

"Cố Nhiên, con năng kiểu gì ? Đây là tỷ tỷ ruột của con, sao có thể dùng những từ ngữ bẩn thỉu đó để về tỷ mình?"

Bà lải nhải trách móc ta, lời ngụ ý rằng ta không dạy dỗ đàng hoàng.

Nhưng ta vốn không nuôi dưỡng bên cạnh bà.

Năm đó bà mang thai ba, lại là lần đầu, sinh Cố Yên đã kiệt sức.

Đến lượt ta thì bà đã hết sức, rơi vào trạng hôn mê.

Bà mụ để khích lệ bà, không ngừng :

"Phu nhân cố gắng lên, đầu của tiểu thiếu gia đã lộ ra rồi!"

Nghe , bà cố gắng hết sức sinh ra ta, ta lại là con , và tiểu đệ đệ bị ch//ết ngạt vì ở trong bụng quá lâu.

Bà cho rằng ta là tai họa, không chỉ c.h.ế.t đệ đệ, còn suýt nữa bà ch//ết, muốn dìm ch//ết ta để trả thù cho đệ đệ. 

Nhờ nội tổ mẫu cứu, ta mới thoát chết, tiếp tục bị bỏ rơi ở vùng quê xa xôi.

Nội tổ mẫu để lại người hầu thân cận để chăm sóc ta, thỉnh thoảng gửi thư và đồ vật quý giá.

Còn mẫu thân trên danh nghĩa của ta, chưa từng xuất hiện một lần.

Nếu không phải một năm trước nội tổ mẫu ốm yếu, muốn ta trở về chăm sóc, có lẽ bà ấy cũng không nhớ rằng còn có một đứa con như ta.

Trước đây ta cảm thấy tiếc nuối vì không thể lớn lên bên mẫu thân, giờ thì chỉ thấy may mắn.

Nếu không, liệu ta có trở thành người như Cố Yên?

ta dùng từ ngữ bẩn thỉu là không dạy dỗ, Cố Yên, người mà bà nuôi dưỡng, ra chuyện xấu hổ như , thì sao?

Phụ mẫu không ngay thẳng, hài tử cũng lệch lạc?

Ta không nhịn , bật thành tiếng.

Mẫu thân ngạc nhiên, càng thêm tức giận.

Có lẽ cảm thấy uy quyền của mình bị thách thức, bà đứng dậy giơ tay định tát ta.

Ta không muốn bị đánh.

"Ngày mai là ngày xuất giá, tỷ tỷ lại thế này... có lẽ không thể bái đường , phải hủy hôn trước đã chứ?"

Bà khựng lại, đứng im tại chỗ.

04

Cố Yên sẽ không đồng ý hủy hôn.

Cuộc hôn nhân này vốn dĩ đã là trèo cao, nếu phía nhà đột nhiên hủy hôn, thế gian tất sẽ dò hỏi nguyên nhân.

Dù cho người hầu trong nhà có kín miệng đến đâu, cũng khó mà bảo đảm không lọt ra chút tin tức nào.

Đến lúc đó, không chỉ Cố Yên mất mặt, mà e rằng phụ thân cũng không dám đối diện với mọi người.

Phụ thân rất coi trọng gia tộc và danh tiếng, nếu có ai muốn hoen ố danh tiếng nhà họ Cố, ông nhất định sẽ không đồng ý.

Dù người đó có là đứa con ông thương nhất, khi không còn giá trị lợi dụng nữa, cũng chỉ có con đường t//ự v//ẫn mà thôi.

Cố Yên lắc đầu:

"Muội muội, chuyện hủy hôn sẽ tổn đến cảm hai nhà, việc này không ổn."

"Nhưng ta không thể thực hiện hôn ước đúng hạn, nên không bằng để muội thay ta gả đi."

"Chúng ta vốn là tỷ muội song sinh, dung mạo có bảy phần giống nhau, nếu muội thay ta mặc trang phục hàng ngày và cố ý bắt chước, người nhà họ Phí cũng không thể phân biệt ."

"Bùi Dự Chi tuy là con thứ, không thể kế thừa tước vị, bản thân hắn lại rất xuất sắc."

Rõ ràng là nhờ ta thay nàng ta giải quyết mớ hỗn độn này, mà nàng ta lại như ta nhặt món hời từ mối hôn sự này .

Thật là kẻ đê tiện mà còn muốn tỏ vẻ thanh cao.

Thấy ta không trả lời, mẫu thân nhíu mày.

"Nếu không phải Bùi Dự Chi mến Yên Nhi, thì cuộc hôn nhân này chúng ta có đốt đèn lồng cũng không trèo cao nổi."

"Bây giờ Yên Nhi sẵn lòng nhường hôn sự này cho con, đó là phúc khí mà con có tu tám đời mới , đừng không biết điều!"

Nhưng bà tuyệt đối không rằng ta phải đội tên Cố Yên mà gả đi.

Từ nay về sau, ta phải bắt chước từng lời cử chỉ của nàng ta, điều này có khác gì xóa bỏ con người thật của ta?

Ta lạnh:

"Dù là phụ mẫu đặt đâu con ngồi đó, Cố Nhiên chính là Cố Nhiên, muốn con đội tên Cố Yên để gả cho nam nhân mà nàng ta không muốn, không bao giờ!"

Ta dứt khoát, sắc mặt Cố Yên càng thêm tái nhợt.

Nàng ta thử dùng gia tộc đại nghĩa để áp ta:

"Đột ngột hủy hôn, nhất định sẽ dẫn đến người ngoài nghi ngờ, nếu bị phát hiện sự thật, toàn bộ nhà họ Cố sao ra ngoài gặp người ta?"

"Muội muội, vì không để các nữ tử trong tộc bị xấu hổ, chỉ đành ủy khuất cho muội rồi."

"Muội không thể ích kỷ như , đặt phụ mẫu và cả nhà họ Cố vào cảnh mất mặt chứ?"

Ta: ???

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...