Ngoảnh Đầu Tìm Lại [...] – Chương 12

12

Bùi Dự Chi còn nhiều trò hề hơn nữa. Sau buổi ra mắt dâng trà cho trưởng bối, hắn quỳ xuống cầu xin, khăng khăng đòi cưới Cố Yên.

Hắn rằng Cố Yên bị người khác hãm , nàng ấy bị oan. Hắn tỏ rõ rằng mình không quan tâm đến cách người khác nàng, dù cho nàng đã trở thành trò ở kinh thành, hắn vẫn kiên quyết muốn cưới nàng ta.

Nói xong, hắn trừng mắt ta một cái.

Tuy không rõ, ánh mắt đó ý rằng ta chính là thủ phạm đã khiến Cố Yên rơi vào hoàn cảnh này.

Nhưng hắn thì ngốc, còn phụ mẫu nhà họ Bùi lại không ngốc.

Đêm qua, họ đã cử người điều tra rõ chân tướng sự việc và lập tức đem tất cả các chứng cứ ra trình bày.

Ai ngờ Bùi Dự Chi chẳng thèm xem, trực tiếp chứng cứ có thể bị giả, hắn chỉ muốn cưới Cố Yên.

Ta: "……"

Bùi Dự Chi để thể hiện quyết tâm, trực tiếp tuyệt thực. Thấy hắn ngày càng yếu đi, hơi thở mong manh, mẫu thân Bùi đành rơi lệ đồng ý.

Bà hỏi ta, liệu ta có thể chấp nhận cho Cố Yên thiếp của Bùi Dự Chi không.

"Ta thực sự không thể chấp nhận một người có hành vi không đứng đắn con dâu út của ta."

"Nếu không phải Dự Chi ép bằng cái chết, thì thiếp ta cũng không đồng ý!"

Ta không ngờ, bà lại hỏi ý kiến ta, dù sao thì bà mới là nữ chủ nhân của phủ Định Quốc Công.

Nhưng nghĩ kỹ lại, ta mới nhận ra đây là sự tôn trọng mà bà dành cho ta.

Có một tỷ tỷ ruột thiếp thực ra là mất mặt ta, ta không quan tâm chuyện này, liền lấy khăn giúp bà lau khô nước mắt.

"Mẫu thân, con hiểu nỗi khổ tâm của người, người đừng lo cho con."

Mẫu thân Bùi thở phào nhẹ nhõm, vẫn cau mày lo lắng.

"Không biết Dự Chi có đồng ý không?"

Ta vỗ ngực: "Chuyện này cứ giao cho con, con sẽ khiến hắn đồng ý."

Ta không gì nhiều, chỉ một câu:

"Nếu ngươi và Cố Yên thật lòng nhau, thì ở bên nhau không phải là rồi sao? Cần gì quan tâm đến danh phận chính thất hay không?"

Đối phó với kẻ chỉ biết mà đã mất đi lý trí như hắn, dùng cách kiểm chứng chắc chắn là hiệu quả.

Hắn lập tức phấn chấn lên, dưỡng bệnh hai ngày rồi đi tìm Cố Yên thương lượng.

Không biết hắn thế nào, dù sao Cố Yên cũng đồng ý. Khi trở về, hắn còn chạy đến trước mặt ta, đắc ý khoe khoang:

"Yên nhi không như ngươi, vì danh lợi mà không từ thủ đoạn, nàng chỉ cần ta, không hề quan tâm đến danh phận, hừ!"

Ta: "……"

Hài tử chưa lớn, thật là ấu trĩ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...