Lương Cung bắt đầu thủ tục chuyển nhượng tài sản, mấy ngày hôm nay tôi đều trốn trong nhà của Lương Cung.
Lương Cung rõ ràng thích màu xanh lam, phòng của cậu ta lại là màu đen mà Thi Lễ thích. Quần áo của Lương Cung cũng toàn màu đen. Lương Cung thích đồ ngọt lại học Thi Lễ uống cà phê đen.
Quá là kinh khủng, cậu ta đang học theo Thi Lễ.
Lương Cung muốn đưa tôi ra nước ngoài, cậu ta muốn cùng tôi bắt đầu lại từ đầu, sau này tôi sẽ dần dần thích cậu ta thôi.
Ban ngày, tất cả các cửa sổ trong nhà Lương Cung đều kéo rèm lại, Lương Cung cầu tôi không mở cửa cho bất cứ ai. Buổi tối, Lương Cung sẽ nắm tay tôi thật chặt đi ngủ.
Chỉ cần tôi đẩy tay cậu ta ra, cậu sẽ lập tức mở mắt ra, giống như con rắn ngủ đông trong đêm đen bất tôi chằm chằm.
Tôi chợt nhớ đến hồi còn nhỏ. Khi tôi học cấp hai, có một hoạt rất tẻ nhạt. Mỗi ngày đều phải báo danh rồi nhiệm vụ, kiên trì trong một năm, sẽ có một con bướm nhỏ bằng vàng.
Lúc đó hoạt này rất lưu hành, có nhiều trong lớp đăng ký.
Tôi chỉ tùy tiện tôi thích con bướm, tôi cũng sẽ đăng ký.
Sau đó tôi bỏ cuộc Lương Cung đã kiên trì đến cùng.
Cậu ta đã hoàn thành nó trong vòng một năm, trả lời gần 11.680 câu hỏi ,mỗi ngày đều không ngừng nghỉ, cuối cùng cậu ta đã có con bướm nhỏ.
Ngày hôm sau cậu đã lén bỏ nó vào cặp của tôi, khiến tôi bị ông nội đánh. Ông rằng tôi không nên nhận món quà đắt tiền như , bắt tôi trả lại cho Lương Cung.
Lúc đó tôi đã biết, Lương Cung là người rất kiên nhẫn.
Nói chính xác hơn thì là cố chấp, một người cố chấp để đạt điều mình muốn, họ sẽ rất khó chấp nhận sự mất mát.
Tôi sẽ để Lương Cung có tôi.
Đầu tiên, phải cùng cậu ta ôn lại những khoảnh khắc thời thanh mai trúc mã để tăng thêm những hồi ức tốt đẹp của chúng tôi.
Trong năm năm trống rỗng đó, tôi và cậu ta chỉ có kỉ niệm chứ không có tương lai, cho nên tôi sẽ giúp cậu ta đánh bóng những ký ức trước đó.
Thứ hai, tôi muốn Lương Cung tìm lại bản thân của lúc trước, tôi màu đen rất xấu, xanh rất đẹp, tôi cà phê đen rất đắng, tôi muốn ăn thứ gì đó ngọt ngào, tôi tôi vẫn muốn Lương Cung là chính mình.
Không có kỹ xảo trong chiến lược, kỹ xảo chính là sự chân thành.
Mỗi ngày khi thức dậy, tôi sẽ vào gương ba mươi lần: "Tôi Lương Cung.”
Ánh mắt của Lương Cung quá cay nghiệt rồi, thân là một luật sư, sở trưởng của cậu ta chính là phải nắm bắt từng chi tiết.
Sự giả dối của tôi rất dễ bị cậu ta phát hiện, điều này sẽ khiến cậu ta nghi ngờ.
Vì , tôi không thể mắc bất kỳ sai sót chi tiết nào. Tôi phải tự ảo tưởng bản thân rằng tôi thật sự cậu ta.
Tôi tự lừa dối mình trước, sau đó tôi mới có thể lừa dối người khác.
Bạn thấy sao?