Ngoại thất bé nhỏ dịu dàng của Chu Bạc Tự chạy mất rồi. Hắn như phát điên xông vào Quận chúa phủ, phá hỏng tiệc sinh thần của ta, dùng trường kiếm chỉ thẳng vào ta. Hắn trách ta bản tính ghen tuông, không dung được người. Hắn nói: “Dù ngươi có ép nàng ấy đi, ta cũng sẽ không thèm nhìn ngươi lấy một lần. Ngươi đừng bao giờ mong giành lại ta từ tay nàng ấy.” Ta cười hắn đơn phương tình nguyện, tự cho là đúng. Sau này, khi hắn thấy mỹ nhân ngoại thất đang cúi đầu hầu hạ bên cạnh ta, ánh mắt hắn tràn đầy kinh ngạc. Ta chậm rãi nói: “Nàng ấy là người của ta.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?