Văn án:
Hôm nay, tôi dắt cháu đi chơi, cờ gặp lại trai cũ. Nhìn thấy tôi, ta sa sầm mặt mày: "Em kết hôn rồi sao?"
"Vừa mới ly hôn, em nhận nuôi con."
Im lặng một hồi, ta liền dùng giọng điệu giễu cợt rồi : "Vậy chúc em sớm ngày tìm người đàn ông tử tế."
Tôi: “Cảm ơn lời tốt đẹp của ."
Hai tháng sau, ta uống say bí tỉ, chặn trước cửa nhà tôi: "Anh thích phụ nữ đã ly hôn."
Dừng một chút, ta nhỏ giọng : "Có con càng tốt."
1
Mười ngày đi xem mắt năm lần, tôi thực sự rất suy sụp, liền trốn đến nhà trai nhận lời giúp trông cháu .
Cháu tôi tên Tiểu Điềm Điềm, hai tuổi, vừa ngọt ngào vừa đáng .
Nhân ngày nắng đẹp, tôi đưa con bé đi công viên chơi. Kết quả, tôi lại cờ gặp trai cũ.
Ba năm không gặp, ta hình như đẹp trai hơn rồi. Nhìn lại vóc dáng mập mạp của mình, tôi quay đầu bỏ đi.
Không ngờ, ta lại gọi: "Hạ Mạt Mạt."
Tôi cố ý tỏ ra thờ ơ: "Thật trùng hợp."
Ngay lúc tôi chuẩn bị tinh thần bị chế giễu vì béo, vì xấu, ta lại không gì, chỉ sa sầm mặt mày chằm chằm Điềm Điềm.
"Em kết hôn rồi?"
Tôi ngây người. Người ta cháu giống dì, xem ra quả thật không sai.
"Vừa mới ly hôn, em nhận nuôi con."
Sắc mặt Kỷ Phàm càng khó coi hơn. Bầu không khí dần dần giảm xuống đến nỗi muốn đóng băng luôn rồi.
Im lặng một hồi, ta tôi, thần sắc ảm đạm, lại đầy châm biếm, giễu cợt: "Vậy chúc em sớm ngày tìm người đàn ông tử tế."
Tôi không chịu yếu thế: "Cảm ơn lời tốt đẹp của ."
Nói xong, tôi liền quay đầu bỏ đi. Ôm con bé trên tay, ngẩng cao đầu, sải bước, khí thế ngời ngời như người mẫu quốc tế.
Có lẽ đây chính là " một con, trông mòn con mắt" chăng???
2
Buổi tối, mẹ tôi tìm đến nhà trai.
"Con không về nhà cũng , mẹ sắp xếp cả rồi, ngay nhà hàng đối diện tiểu khu nhà con, con xuống lầu gặp mặt một chút là ."
Tôi không đồng ý, mẹ tôi bắt đầu diễn trò.
"Lão Hạ à, ông xem sao ông lại đi sớm như , con một chút cũng không nghe lời tôi, không thì tôi đi theo ông rồi..."
Tôi: …???
Thôi rồi, tôi chịu thua, tôi khuất phục!!!
Đối tượng xem mắt lần này rất bình thường. Không những bình thường, mà còn hơi đẹp trai nữa.
Nhưng mà tôi thì đã sớm không còn bình thường nữa rồi. Tôi đi thẳng vào vấn đề: "Thực ra em đã có con… hai tuổi rồi."
Anh chàng đẹp trai ngây người. Tôi liền lật tìm ảnh Điềm Điềm trong điện thoại cho ta xem: "Có phải rất đáng không?"
Anh chàng đẹp trai im lặng hai giây: "Đáng… Đáng ."
Sau đó, ta bắt đầu thao thao bất tuyệt về chuyện con cái, còn rất vui vẻ thêm WeChat của tôi.
Tôi: …???
Má nó!!! Anh chàng đẹp trai này cũng không bình thường!
Cuối cùng, ta rất lịch thiệp đưa tôi đến cổng tiểu khu nhà trai mới rời đi.
Tôi vừa quay đầu, liền thấy Kỷ Phàm. Có chút chột dạ, tôi sợ đến mức liên tiếp lùi về sau: "Anh theo dõi em?!"
Kỷ Phàm: "Ai mà ngờ trên đường về nhà cũng có thể gặp em chứ."
Hóa ra ta cũng ở tiểu khu này. Tôi hừ lạnh một tiếng.
Kỷ Phàm về hướng chàng đẹp trai rời đi, đột nhiên hỏi: "Người đó là ai?"
Thật ra tôi không có nghĩa vụ phải giải thích với ta. Nhưng không biết vì tâm lý gì, tôi đáp: "Chồng cũ."
Kỷ Phàm nghẹn lời.
Gió đêm hè mang theo hơi lạnh, ta cúi đầu tôi, đột nhiên hỏi: "Con em bao nhiêu tuổi rồi?"
Tôi khó hiểu: "Hai tuổi."
"Vậy là vừa chia tay với , em liền gả cho ta rồi?"
Tính theo thời gian, hình như đúng là .
"Không còn cách nào khác, cưới chạy bầu."
Ánh mắt Kỷ Phàm càng lạnh hơn.
"Đã ly hôn rồi, còn gặp mặt?"
Tôi dối càng ngày càng trôi chảy: "Tất cả đều vì con."
"Không tìm người chịu trách nhiệm, muốn quay lại à?"
Nghe lời này, tôi vui không nổi, trực tiếp phản bác: "Anh yên tâm, người cũ đều bị em ném vào thùng rác hết rồi."
Tất nhiên, cũng bao gồm Kỷ Phàm.
Anh ta đương nhiên nghe ra hàm ý của tôi, lạnh lùng trừng tôi, vừa muốn gì đó, đột nhiên nghiêng đầu về phía sau tôi.
Tôi thuận theo ánh mắt ta quay đầu lại, liền thấy "chồng cũ" của tôi chạy lon ton trở về, lại dừng trước mặt tôi, vẻ mặt ngượng ngùng: "Mạt Mạt, tối mai mình cùng đi xem phim nhé."
Kỷ Phàm đột nhiên chắn giữa hai người chúng tôi, vỗ vỗ vai ta: "Anh , cậu đã bị ấy ném vào thùng rác rồi."
Anh chàng đẹp trai:?
Tôi: …???
Bạn thấy sao?